Xa nhau xin đừng hận – Hãy giữ cho nhau nụ cười cùng những ký ức đẹp như “Một Mai Em Đi” của nhạc sĩ Trường Sa

Tình yêu là một thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý, tình yêu là sự kết nối giữa hai tâm hồn hướng về nhau, được hình thành bởi dòng chảy cảm xúc tích cực mà bạn muốn chia sẻ cùng nhau. Có thể trong quá trình yêu, bạn sẽ học được cách yêu thương một người, quan tâm hơn, thấu hiểu hơn,…nhưng sẽ chẳng bao giờ bạn học được cách rời xa mối quan hệ đó một cách tốt nhất. Bởi đây là điều chưa bao giờ được suy xét đến khi đôi lứa đang mặn nồng trong ngọn lửa tình yêu cháy bỏng. Đến khi rời xa, những cảm xúc sẽ vỡ òa còn mãnh liệt hơn những cơn bão, để lại trong tâm hồn ta những vết xước ái ân. Níu kéo, dây dưa, làm đối phương tổn thương và cả bản thân cũng đầy thương tích. Tại sao phải kéo lê người mình từng thương yêu vào vũng bùn của đau khổ, đạp đổ hết mọi điều tốt lành khi còn bên nhau, quẳng hết những ký ức đẹp đẽ vào bùn lầy bi thương. Hãy như “MỘT MAI EM ĐI” của nhạc sĩ Trường Sa, hãy gieo vào lòng đối phương những hạt giống dễ thương và tươi đẹp khi nghe câu hát: “Một mai xa nhau xin nhớ cho nhau nụ cười…”

Nhạc sĩ Trường Sa

Nhạc sĩ Trường Sa tên thật là Nguyễn Thìn, sinh năm 1940 tại Ninh Bình. Bắt đầu viết nhạc từ những năm 1965, chỉ trong vòng 1 năm (1965 – 1966), ông đã cho ra mắt nhiều ca khúc đại chúng như “Mây trên đỉnh núi”, “Hành trang giã từ”, “Chuyện người đan áo”, “Một lần xa bến”, “Trên đường về thăm em”,…Sau năm 1966, nhạc sĩ Trường Sa bắt đầu chuyển hướng viết tình ca buồn như “Xin còn gọi tên nhau”, “Rồi mai tôi đưa em”, “Mùa thu trong mưa”, “Một mai em đi”….Ngoài là nhạc sĩ của những bản tình ca làm xao xuyến biết bao tâm hồn của những người yêu nhau, Trường Sa còn là “chủ nhân” của nhiều bản hùng ca anh dũng phổ biến rộng rãi trong các quân, binh chủng.

Ca khúc “MỘT MAI EM ĐI” như một lời nhắn nhủ đến tất cả những cặp đôi sẽ, đang và đã yêu nhau. Đừng dằn vặt quá khứ, nở một nụ cười thật tươi và giấu đi những đau thương, những mất mát vào sâu nơi đáy mắt để chấp nhận cái gọi là “hiện tại”. Nếu sau này đôi ta có đường tình đôi ngã thì cũng gửi cho nhau những lời nói trìu mến và vui vẻ, để những hình ảnh đẹp nhất về một người hiếm hoi có ý nghĩa trong cuộc đời mình luôn được lưu trữ mãi nơi tiềm thức. Cuộc tình của đôi lứa chưa hề phôi phai, bởi khi mình tạm biệt nhau ở kiếp này thì mình vẫn còn nợ duyên ở kiếp sau, rồi chúng ta sẽ lại gặp gỡ, sẽ vẽ tiếp câu chuyện tình dang dở kiếp này.

“Một mai xa nhau xin nhớ cho nhau nụ cười

Cho cuộc tình người hẹn hò nhau đến kiếp mai

Đừng hận nhau nữa lệ nào em khóc cho đầy

Tình đã mù theo sương khói, theo cơn gió lùa tả tơi…..”

Bấm vào hình để nghe ca khúc do Vũ Khanh trình bày.

Lời mở đầu của ca khúc nghe sau mà dễ thương: ““Một mai xa nhau xin nhớ cho nhau nụ cười – Cho cuộc tình người hẹn hò nhau đến kiếp mai…” – Từ “xin” ở đây không phải là lời khẩn cầu, mà nó chính là một lời nhắn nhủ đến người yêu, đừng chất chứa hận thù khi không còn được chung đôi, đừng sầu thương níu kéo một đoạn tình duyên đã hết, hãy nhẹ nhàng mà tạm biệt nhau bằng một nụ cười tươi đẹp. Chúng ta chỉ là hết nợ duyên ở kiếp này, nhưng chắc chắn sẽ hẹn hò nhau ở kiếp nhau, sẽ cùng nhau viết tiếp bản tình ca ngọt ngào. Dù cho lệ đắng có vơi đầy nơi khóe mắt khi mộng tình đã vỡ tan, dù tình có “mù theo sương khói” chẳng còn phân định được hướng đi của tương lai, hay có “tả tơi” theo từng cơn gió lùa thì phần tình cảm ngày xưa vẫn trọn vẹn, vẹn đẹp đẽ như thuở ban đầu.

Từng ca từ trong bài hát mang đến cho người nghe những cung bậc cảm xúc vô cùng thiết tha, từ từ đi vào lòng người nghe nhạc bởi sự chân thành trong lời tạ từ trước sự chia ly. Còn yêu nhau thật nhiều nên mới mong muốn xin cho nhau những hình ảnh đẹp nhất, những hình ảnh nồng thắm, những ký ức ngọt ngào, vì biết đâu kiếp sau ta lại gặp nhau và yêu nhau.

“…Một mai em đi ngày tháng bơ vơ giận hờn

Nhớ về tình người buồn như con nước đã vơi

Lời nào gian dối để người đã lỡ một giờ

Một đêm nào em đã lỡ buông tay ngậm ngùi xót xa…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Lệ Thu trình bày.

Những ngày tháng sau này khi không còn nhau thật bơ vơ và lạc lõng, như cảm giác một mình lạc vào rừng sâu: tăm tối, hoang vu, xung quanh chỉ một mình ta, không còn ai nắm lấy tay ta giữa biển người rộng lớn, không còn ai vui buồn cùng ta về những sầu muộn trong đời. Nếu “một mai em đi” chắc là sẽ nhớ lắm, nuối tiếc lắm nhưng cũng sẽ chẳng ai dỗ dành ta khi hờn giận, sẽ chẳng còn ai ghẹo chọc mỗi khi buồn phiền,…sẽ chỉ còn mình ta mà thôi. Tình cảm như một con nước đã vơi, lúc cạn lúc đầy, nên lỡ buông tay sẽ đánh mất người mãi mãi. Người ta nói gặp gỡ nhau là một cái duyên và đi qua đời nhau cũng là do một sự sắp đặt của định mệnh, nó chính là món quà của cuộc sống. Đôi khi chỉ cần nghĩ như thế thôi cũng đủ làm cho lòng ta mỉm cười.

Vô vàn lời yêu thương đều sẽ bị nhấn chìm trong những lời gian dối, rồi người để lỡ duyên tình chỉ trong một phút một giờ ngắn ngủi. Chua xót làm sao khi “Một đêm nào em đã buông tay ngậm ngùi xót xa…” – Hối hận sao? Luyến tiếc sao? Mọi chuyện cũng đã quá muộn màng rồi. Lời nhạc buồn nhưng lại vô cùng đẹp, những cảm xúc sâu lắng mang người nghe nhạc cảm nhận sâu sắc về câu chuyện tình yêu tan vỡ, còn người trong cuộc thì cứ mãi vấn vương mãi trong dư vị tình yêu của những ngày tháng xưa cũ.

“…Cho nhau bao nhiêu yêu dấu trong cuộc đời này

Nên đôi tay không cầm như nước đổ lạnh lùng

Kiếp nào yêu người tình nào như dấu chim bay

Còn nhau giữa cơn mê này

Khiến hao gầy phủ hết xuân xanh…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Ngọc live

Cuộc đời vốn vô thường, chẳng ai đoán trước được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, đôi ta đã từng trao cho nhau những nồng thắm, đang hạnh phúc trong mật ngọt của tình yêu thì lại vỡ lẽ “đôi tay không cầm như nước đổ lạnh lùng”. Ngọt ngào có nhau, ân ái biết bao để rồi một ngày tình yêu ấy tan tành theo mây khói, như cánh chim trời mãi trôi theo gió mà bay mất. Một cảm giác ê buốt tận tâm can, lạnh lẽo cả thân người khi nghe ca khúc, như chính bản thân đắm chìm trong những thương đau của chuyện tình này. Còn gì tuyệt vọng hơn khi người mình yêu say đắm, giờ đã quay lưng đi, những giấc mộng chợt vỡ tan, người tỉnh mộng chỉ biết trượt dài trong đau thương, chẳng thể níu kéo.

Khi yêu nhau, người ta luôn vẽ lên những viễn cảnh tương lai đầy sắc màu tươi sáng, mơ đến những chân trời mộng ảo đẹp xinh. Nhưng sao đó lại đắm mình trong sắc màu tăm tối của cuộc tình chia xa, mới hôm nào còn cận kề vậy mà giờ lại trở nên xa xôi tựa kiếp nào.

“…Một mai em đi gọi gió thả mây về ngàn

Xin tạ lòng người tình ta hư không thế thôi

Đời vui không mấy niềm đau đã chín kiếp người

Lòng đâu phụ nhau thêm nữa khi mai không còn có nhau”

Một chút buồn còn vương xin gửi cho gió mang về nơi ngàn mây xa thẳm, em đi cũng mang đi chút nuối tiếc ấy cho chúng ta muôn trùng cách biệt, để không còn bi thương bủa vây, để lòng được nhẹ nhàng đón nhận hiện thực. Dù tình ta có nhiều nuối tiếc, chia xa rồi thì vẫn xin tạ lòng người, cảm tạ em những năm tháng ấm êm, cảm tạ em những hạnh phúc anh đã được nếm trải. Cuộc tình ta mới hôm nào còn vui vẻ mà bây giờ lại trở thành “hư không”, như một cách chớp mắt, đến bản thân còn tưởng đó chỉ là giấc mộng. “Đời vui không mấy niềm đau đã chín kiếp người…” – Dùng lời lẽ để tự vỗ về bản thân nhưng lại bị cảm xúc chính mình bán đứng, làm sao giấu nổi những chua xót trong lòng.

Yêu nhau, đâu chỉ đơn thuần là những lời thề non hẹn biển mà còn cần sự bao dung, kiên trì và dũng khí. “MỘT MAI EM ĐI” của nhạc sĩ Trường Sa thấm đầy ẩn ý về tình bao dung, bao dung cho người quay đi, bao dung cho sự lựa chọn của người mình từng rất thương, cấp cho bản thân dũng khí để buông tay, cho người ấy một niềm hạnh phúc mà họ mong muốn, cũng là cho bản thân được hạnh phúc. Dù sau này ta không còn bên nhau, không còn chung bước trên con đường của nhau, thì ít ra chúng ta đã từng cùng nhau trên con đường ký ức, say đắm trong cơn mê mộng cũ…

Trích lời bài hát Một Mai Em Đi:

Một mai xa nhau xin nhớ cho nhau nụ cười
Cho cuộc tình người hẹn hò nhau đến kiếp mai
Đừng hận nhau nữa lệ nào em khóc cho đầy
Tình đã mù theo sương khói, theo cơn gió lùa tả tơi

Một mai em đi ngày tháng bơ vơ giận hờn
Nhớ về tình người buồn như con nước đã vơi
Lời nào gian dối để người đã lỡ một giờ
Một đêm nào em đã lỡ buông tay ngậm ngùi xót xa

Cho nhau bao nhiêu yêu dấu trong cuộc đời này
Nên đôi tay không cầm như nước đổ lạnh lùng
Kiếp nào yêu người tình nào như dấu chim bay
Còn nhau giữa cơn mê này
Khiến hao gầy phủ hết xuân xanh

Một mai em đi gọi gió thả mây về ngàn
Xin tạ lòng người tình ta hư không thế thôi
Đời vui không mấy niềm đau đã chín kiếp người
Lòng đâu phụ nhau thêm nữa khi mai không còn có nhau

( => Một mai em đi……… )

Viết một bình luận