“Tiễn Biệt” – Tình yêu dù “NHẠT” nhưng những chân tình ngọt ngào vẫn nguyên vẹn ghi nhớ về nhau

Nếu nhận bản thân là người yêu thích dòng nhạc vàng thì đều biết đến nhạc sĩ Tô Thanh Tùng qua loạt nhạc phẩm với giai điệu tình buồn như “Sao anh nỡ đành quên”, “Giã từ”, “Tiễn biệt”, “Mắt diễm buồn”, “Xót xa”,….Bởi đây là chuỗi phim dài về cuộc đời nhạc sĩ gắn liền với những câu chuyện tình dở dang, mỗi nhạc phẩm là những nỗi niềm xin được gửi gắm.

Tô Thanh Tùng đâu còn xa lạ với khán giả yêu giai điệu Bolero nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, ca từ của ông rất dễ nhớ, dễ hiểu, chẳng hoa mỹ màu mè nhưng lại chất chứa nhiều tâm tư cùng tình cảm trong từng câu chữ. Tô Thanh Tùng làm đẹp cuộc đời ông bằng những cuộc tình, ông là một nhạc sĩ đa tài nhưng cũng vô cùng đa tình. Cuộc đời của ông có thể nói vì đàn bà mà đánh mất đi nhiều thứ từ tiền bạc đến tình cảm,…nhưng ông lời hơn số nhiều người đàn ông khác, đó là sau mỗi một cuộc tình tan vỡ ông đều có được một tác phẩm âm nhạc để đời.

Nhạc sĩ Tô Thanh Tùng

Nhạc phẩm “TIỄN BIỆT” cũng chính là một trong những nhạc phẩm đằng sau câu chuyện tình buồn của Tô Thanh Tùng. Với giai điệu Bolero nhẹ nhàng, trầm lắng, bài hát đã gieo vào lòng người nghe những cảm xúc buồn man mác, những nỗi niềm ngậm ngùi ngự trị nơi trái tim. Có thể tình yêu sẽ mờ nhạt dần theo thời gian khi hai còn người không còn cạnh nhau, hai trái tim từng hướng về nhau nay lại đôi đường đôi ngã nhưng những gì ngọt ngào và chân thành lúc còn bên nhau vẫn xin được giữ lại mà nhung nhớ. Nó không phải là sự dằn vặt nhau mà chỉ đơn thuần là “nhớ” – Nhớ mình từng có đoạn tình cảm đẹp đẽ đến nhường nào, nhớ đôi mình cũng từng có đoạn yêu đương hạnh phúc ra sao….

“Ở nơi nào cũng nhớ về quê hương

Ở nơi nào cũng có tình yêu thương

Em đi mây gió u buồn

Biết nơi xa đó có gì vui hơn

Riêng tôi ôm mối tơ lòng vấn vương….”

Bấm vào hình để nghe ca khúc do Nhật Trường trình bày.

Nơi này nay còn gì nữa đâu, chẳng còn hình bóng người xưa, chỉ còn lại những kỷ niệm lúc đôi ta còn kề cạnh, chỉ còn lại những vết tích minh chứng rằng ta từng bên nhau, từng có một thời gian vui vẻ và hẹn thề cho tương lai. Bản thân chàng trai trong bài hát, lúc nào cũng mong nhớ về quê hương dù có đi xa đến bất kỳ nơi nào, bởi nơi ấy đã từng có một nửa trái tim anh, nơi ấy từng có người con gái ngày đêm chiếm giữ linh hồn anh bằng một tình yêu thương to lớn. Nhưng nay chẳng còn nữa, em đã đi rồi, em đã sang ngang, quên đi tất cả những ước thề năm nao. Ngày em đi, tâm tư anh như dậy sóng, như có ngàn cơn bão đang ùn ùn kéo đến, mây trời ngoài kia cũng dường như thấu hiểu nỗi lòng anh mà buồn thương rời rợi.

Không biết bây giờ, em bên người ta có được vui vẻ hay chăng, có được hạnh phúc như anh đã từng mang đến…Tất cả chỉ là những lời độc thoại trong lòng mà thôi, chẳng có ai đáp trả? Tuy người đã ra đi mãi mãi, sẽ chẳng còn ai quay đầu lại ngắm nhìn phương này nữa, nhưng nơi đây vẫn luôn có một người ôm lấy nỗi niềm tơ vương mà giữ riêng cho bản thân mình.

“…Nhớ nhớ phút phân ly
Tiễn bước em đi biết nói câu gì
Em, em bước lên tàu, em vẫy tay chào
Là từ đây xa nhau, là từ đây xa nhau….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Vũ trình bày.

Còn gì đau đớn hơn khi chính đôi tay này đã tiễn bước chân em rời xa. Ngày em bước chân ra đi, ngày mà cánh tay ấy không còn nắm trong lòng bàn tay ấm áp này mà vẫy chào vĩnh biệt,….cũng chính là lúc anh biết bản thân đã đánh mất em mãi mãi…

Người ta nói đúng: “Giữ người ở lại chứ ai lại giữ người muốn ra đi”, một khi họ đã quyết định ra đi thì mọi lý do níu giữ cũng chỉ bằng thừa, mọi cách cũng đều vô nghĩa mà thôi. Vậy nên cái giờ phút phân ly của buổi tiễn đưa hôm ấy, chàng chẳng “biết nói câu gì” vì nói nhiều làm chi khi người vẫn sẽ ra đi.

“….Ở nơi này với dáng tự nhiên xưa
Vẫn tin là bến đầu của mai sau
Ðêm đêm tôi chắp tay cầu
Chúc em phương đó có nhiều tương lai
Với bao mơ ước đong đầy trong tay…”
“….Thuở ban đầu ai nghĩ chuyện mai sau
Ðể bây giờ rồi cũng đành thương đau
Ðêm đêm tôi chắp tay cầu
Chúc em phương đó có nhiều tương lai
Với bao mơ ước đong đầy trong tay”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Trường Vũ trình bày.

Trong một cuộc tình, dù ai đúng ai sai thì người tổn thương nhất vẫn là người dành tình cảm nhiều nhất cho đối phương. Bởi chỉ có yêu hết lòng thì khi tình cảm bị cắt đứt mới cảm giác tuyệt vọng đến tột cùng. Có lẽ nơi phương xa đó, cô nàng vẫn còn đang miệt mài theo đuổi những mơ ước của bản thân, đang vui vẻ bên vòng tay của một người xa lạ khác,…thì nơi này, một trái tim đầy vết thương vẫn đang ngắm nhìn lại bóng dáng người xưa. Và mong chờ có kiếp sau để vẽ tiếp sắc màu cho cuộc tình đang dang dở….

Hành động “chắp tay cầu” trong hằng đêm của tác giả làm hiện lên một hình ảnh vô cùng đẹp và vô cùng cao cả trong tình yêu. Mấy ai khi đắm chìm trong chuyện tình cảm có thể làm được như Tô Thanh Tùng, vì mong muốn người mình yêu được hạnh phúc trong tương lai, những ước mơ sau này được chắp thêm đôi cánh ngày một bay xa mà ngày đêm nguyện ước, dù “yêu” đó chỉ là đã từng. Lời chúc phúc không chỉ xuất hiện một lần, mà được lặp lại đến hai lần đã làm chúng ta thấy được tấm chân tình người nhạc sĩ gửi gắm đến người mình đã từng yêu. Dù đã chia tay, dù chẳng còn bên cạnh nhau nữa, nhưng nhạc sĩ vẫn mong cầu những điều tốt đẹp nhất đến với nàng.

Đằng sau vẻ chất phác và đôn hậu của Tô Thanh Tùng, nét nông dân mộc mạc của người con xứ Đồng Tháp Mười ai cũng thấy chính là nét đào hoa của người nghệ sĩ. Những bài hát, những sáng tác của ông dù có buồn thương, dù có xót xa cùng mất mác, dù có ngậm ngùi đắng cay thì câu kết cũng sẽ chẳng bao giờ quá bị lụy hay não lòng. Tình yêu qua lăng kính nghệ sĩ của Tô Thanh Tùng như một ly trà: Khi vừa uống vào sẽ cảm thấy đắng chát ở đầu lưỡi, nhưng dần dần thanh nhẹ và để lại nơi cổ họng một hương vị ngọt ngào khiến bạn mê mẩn bởi cái vị đậm đà ấy. Nếu ở ca khúc “Sao anh nỡ đành quên”, Tô Thanh Tùng để lại chút đường bằng câu “Người về trong thương nhớ, người đi nhớ thương người” thì ở nhạc phẩm “TIỄN BIỆT” chính là câu “Chúc em phương đó có nhiều tương lai với bao mơ ước đong đầy trong tay”.

Trích lời bài hát Tiễn Biệt:

Ở nơi nào cũng nhớ về quê hương
Ở nơi nào cũng có tình yêu thương
Em đi mây gió u buồn
Biết nơi xa đó có gì vui hơn
Riêng tôi ôm mối tơ lòng vấn vương

Nhớ nhớ phút phân ly
Tiễn bước em đi biết nói câu gì
Em, em bước lên tàu, em vẫy tay chào
Là từ đây xa nhau, là từ đây xa nhau

Ở nơi này với dáng tự nhiên xưa
Vẫn tin là bến đầu của mai sau
Ðêm đêm tôi chắp tay cầu
Chúc em phương đó có nhiều tương lai
Với bao mơ ước đong đầy trong tay

Thuở ban đầu ai nghĩ chuyện mai sau
Ðể bây giờ rồi cũng đành thương đau
Ðêm đêm tôi chắp tay cầu
Chúc em phương đó có nhiều tương lai
Với bao mơ ước đong đầy trong tay

Viết một bình luận