Nhạc sĩ Đài Phương Trang: Vợ mất, tôi nhường nhà cho con trai, phải tìm nhà khác

“Tôi luôn nghĩ phải sống để học trò khi nhìn vào thấy được tôi là một con người mẫu mực” – nhạc sĩ Đài Phương Trang nói.

Mới đây, chương trình Đời nghệ sĩ đã lên sóng với sự xuất hiện của nhạc sĩ Đài Phương Trang, một tác giả nổi tiếng trước và sau 1975 có nhiều ca khúc bất hủ.

Tại chương trình, nhạc sĩ Đài Phương Trang đã tâm sự đôi điều về cuộc đời và sự nghiệp của mình.

Tôi phải sống để học trò nhìn vào

Trong gia tài sáng tác của tôi, không thể không nhắc tới ca khúc Người yêu cô đơn. Bài hát này khá nổi tiếng và vận vào đời tôi, cũng đau khổ và cô đơn lắm.

Nhạc sĩ Đài Phương Trang

Bất cứ người thanh niên nào cũng có những tình yêu thầm kín và tôi không phải ngoại lệ. Bên cạnh công việc sáng tác, tôi còn hoạt động trong lĩnh vực giáo dục, là một người thầy.

Chính vì thế, chất nghệ sĩ trong tôi luôn bị một lực vô hình cản lại, không thể bung xõa hết như những người nhạc sĩ chỉ chuyên tâm vào công việc sáng tác.

Tôi luôn nghĩ phải sống để học trò khi nhìn vào thấy được tôi là một con người mẫu mực. Trong ngành giáo dục, mỗi người dạy học là một mẫu mực cho học trò noi theo.

Nhiều lúc tôi cũng muốn theo với anh em sáng tác, được sống một cuộc đời nghệ sĩ nhưng lực vô hình ấy đã khiến tôi không thể chạy theo các rung cảm yêu đương, sợ bị học trò cười chê. May mắn thay, tôi có thể giải tỏa cảm xúc qua sáng tác của mình.

Tất cả những xúc cảm tôi viết trong các sáng tác đều lấy từ một phần nhỏ cảm xúc thật của mình kết hợp với xúc cảm từ bạn bè, những mảnh đời xung quanh hoặc từ các câu chuyện mà tôi được nghe kể.

Vợ mất, tôi nhường nhà cho con trai

Tôi tự thấy, cuộc tình giữa tôi và vợ là một cuộc tình trọn vẹn. Chúng tôi trọn vẹn từ khi quen nhau, yêu nhau cho tới lúc về chung một nhà.

Có lẽ, những xúc cảm mà tôi trải qua đã góp phần giúp hai vợ chồng gìn giữ được sự trọn vẹn ấy.

Sau khi vợ qua đời cách đây 4 năm, tôi nhường nhà lại cho con trai còn mình phải dọn sang nhà khác. Mặc dù ngôi nhà mới không có bóng dáng bà xã nhưng lại có âm nhạc làm nhân tình.

Ngày nhỏ, tôi xem cô đơn là tình nhân còn bây giờ, ngoài cô đơn ra thì âm nhạc cũng là tình nhân của tôi.

Đây là lần đầu tôi hé lộ sự thật

Khi nghe nhiều các bài hát tôi sáng tác, khán giả có thể dễ dàng nhận thấy mỗi ca khúc là một câu chuyện khác nhau và có cách kể khác nhau như tự sự hay tâm sự đôi bên.

Duy chỉ có ca khúc Hoa mười giờ là một trường hợp đặc biệt, khiến nhiều người ngạc nhiên. Nó được kể rất chi tiết, thậm chí có cả lời thoại y như một câu chuyện có thật.

Đây cũng là lần đầu tôi tiết lộ sự thật sau ca khúc này. Nhân vật nữ trong Hoa mười giờ là một đồng nghiệp của vợ tôi.

Thời điểm trước khi kết hôn, cứ mỗi ngày chủ nhật tôi ghé chơi nhà vợ mình đều bắt gặp cô bạn này.

Được một thời gian, tôi không thấy cô ấy đâu. Tôi hỏi thì vợ bảo cô ấy đã về quê, không ở thành phố nữa. Cô gái này có một mối tình và luôn nuôi hy vọng về một đám cưới hạnh phúc nhưng lại phát hiện người yêu không chung thủy, nên bỏ về quê.

Ban đầu, tôi cứ ngỡ vợ mình đặt ra câu chuyện để cảnh cáo tôi. Nhưng suy xét lại, tôi thấy rằng mọi thứ đều là người thật, việc thật.

Câu chuyện ấy cứ quanh quẩn trong đầu tôi và thôi thúc tôi viết ca khúc Hoa mười giờ để kể lại câu chuyện.

Đồng thời, tôi cũng truyền đi thông điệp đến người phụ nữ khi yêu phải nên dè chừng. Có những người yêu mình không thật lòng, đến với mình nhưng lại sẵn sàng tiếp cận và đi với các cô gái khác.

Theo Pháp luật và Bạn đọc

 

Viết một bình luận