“Ngày Xưa Anh Nói” – Lời hứa với nàng …..Thân trai chinh chiến có giữ lời được chăng?

Mạnh Phát là một trong những nhạc sĩ Việt Nam có nhiều sáng tác đa dạng thể loại và màu sắc. Ông là tác giả của nhiều ca khúc bất hủ như “Nỗi buồn gác trọ” (nhạc Hoài Linh), “Hoa nở về đêm”, “Dấu chân kỷ niệm”,….hay là “NGÀY XƯA ANH NÓI”….Vào giai đoạn 1940 ông là ca sĩ của hai hãng đĩa lớn Béka và Asia, đến giai đoạn 1950 ông dần chuyển sang lĩnh vực sáng tác với bút danh Tiến Đạt và nổi tiếng với các ca khúc “Ai về quê tôi”, “Hồn trai Việt”, “Mong người trở lại”,…..Đến sau này, ông còn có bút danh khác nữa là Thúc Đăng.

Nhạc sĩ Mạnh Phát

Khi nhắc đến nhạc sĩ Mạnh Phát, sẽ có nhiều người không biết đến ông với vai trò là người ca sĩ, ông không phải là một người ca sĩ bình thường, vào độ cuối năm 1940 ông vô cùng nổi tiếng. Cùng thời điểm đó, ông còn được biết đến là một trong những cặp đôi vàng của dòng nhạc vàng với nữ ca sĩ Minh Diệu (sau này là vợ của ông). Rất ít người được biết về đời sống tình cảm hay cuộc sống gia đình của ông, bởi ông là một người khá kín tiếng, một người âm thầm, ông ít xuất hiện trước đám đông. Nhưng ông lại dẫn dắt rất nhiều ca sĩ và sau này nhiều người thành danh lừng lẫy.

Còn khi nhắc đến nữ ca sĩ Thanh Tuyền, nhiều người sẽ biết đến đây là một cô ca sĩ nhạc vàng nổi tiếng. Tiếng hát của Thanh Tuyền còn gắn liền với nhiều nhạc khúc nổi tiếng và để đời, đặc biệt là ca khúc “Nỗi buồn hoa phượng” của nhạc sĩ Thanh Sơn, “Dấu chân kỷ niệm” của Thúc Đăng, “Chiều mưa biên giới” của Nguyễn Văn Đông,….và ca khúc “NGÀY XƯA ANH NÓI” cũng của Thúc Đăng. Bài này nữ ca sĩ cùng sáng tác với người thầy của mình – Nhạc sĩ Mạnh Phát.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc Ngày Xưa Anh Nói do Thanh Tuyền & Chế Linh trình bày.

Bài hát “NGÀY XƯA ANH NÓI” là một ca khúc trữ tình với giai điệu nhẹ nhàng và ca từ sâu lắng, ca khúc đã trở nên bất hủ với nhiều thế hệ người nghe. Ca khúc “NGÀY XƯA ANH NÓI” được tác giả viết dưới bút danh của Thúc Đăng, bài hát này như trần thuật lại tâm trạng của người thiếu nữ, tiễn đưa người yêu ra nơi chiến trường sinh tử, hiểm nguy chồng chất. Tuy lòng nhiều đau buồn do phải rời xa người thương, nhưng làm sao tránh khỏi khi mình còn mang trong người dòng máu dân tộc, phải ra sức bảo vệ nền hòa bình của đất nước. Tuy chàng trai đã hứa hẹn rất nhiều, nhưng do phải ra đi chinh chiến nên chàng buộc phải thất hẹn cùng nàng, cô gái tuy có đôi lời oán trách, nhưng nàng cũng rất tự hào vì người mình yêu.

“Ngày xưa anh nói, anh thương có em thôi không ai ngoài em nữa

Ngày xưa anh nói, em như áng mây trôi theo anh về cuối trời

Muôn kiếp xây đời, dựng lều hoa bên suối, sống cho nhau mà thôi

Những lúc sương chiều rơi

Và khi gió lơi rồi mùa đông băng giá em không ngại sầu côi.

Ngày xưa anh nói, không mơ ước cao sang hay cung vàng gác tía

Ngày xưa anh nói, anh mơ có em thôi cho tim hoà tiếng đời

Đôi bóng chim trời quyện vào nhau bay mãi tới phương xa nào đâu

Đón ánh sao tình yêu

Buồn vui có nhau để ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương….” 

Khi còn cạnh bên nhau, anh đã hứa hẹn gì với em: anh hứa anh chỉ thương một mình em thôi, ngoài em ra anh sẽ không còn thương ai trên đời này nữa; anh hứa, dù có đi đâu trên mảnh đất này, anh cũng sẽ mang em cùng theo với, để xây dựng tương lai cùng nhau, để xây dựng ước mơ tươi đẹp với nhau. Anh hứa sẽ mãi bên em, cùng em xây dựng một túp lều tranh bên bờ suối, có hoa có cây, có cảnh đẹp và có anh cùng em sống mãi một cuộc đời hạnh phúc. Chỉ cần bên anh, em không còn thấy cô đơn, không còn thấy lạnh giá mỗi khi đông về, không còn thấy hiu quạnh mỗi mùa thu sang, dù có sương rơi hay mưa đổ cũng thấy hạnh phúc.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Quang Lê và Mai Thiên Vân trình bày.

Đôi ta từng mơ rằng, trên cõi đời này, mình chỉ có nhau. Cùng xây dựng mái ấm, không cần phải nhà cao cửa rộng, không thích ngọc ngà gấm vóc. Chỉ mơ hai đứa cùng chung nhịp đập của con tim “như đôi chim liền cánh, như cây liền cành”, mãi mãi bên nhau đến muôn đời, chu du khắp bốn bể. Đôi ta sẽ đến những vùng quê nhỏ, cùng đón những ánh sao đêm, cùng vui bên nhau ngâm ngơ những câu thơ hát tình yêu.

“……Thời gian, đi qua bao mùa trăng

Khoác áo hoa rừng xanh, anh theo lớp quân hành đi xây đắp thanh bình

Từng đêm, trông sao nhắc tên anh

Sao ơi sáng ngời thêm, soi qua lòng đất mẹ

Lạy buồn vui não nề.

Ngày xưa anh nói, tuy xa cách đôi nơi nhưng hai người một lối

Ngày xưa anh nói, em ơi có chia phôi mới biết tình lâu dài

Chìm biến tan rồi, đẹp mùa vui xác pháo thắm tô trên thềm hoa

Những gió mưa buồn xưa

Chìm theo giấc mơ”

Trọn đời cho thương nhớ, muôn kiếp trọn nhớ thương.”

Anh rời xa em, chưa biết ngày trở lại, khoác mảnh áo xanh  lên đường hành quân giết giặc để xây đắp nền hòa bình cho Tổ quốc. Từng đêm về, em thầm gọi tên anh, thầm nhớ về anh như một điều thường trực. Em không hề oán trách rằng anh ra đi, anh phản bội lại lời thề non hẹn biển cùng em, bởi em biết đây là điều bắt buộc và cũng là nghĩa vụ của mỗi người công dân chúng ta. Lòng em đan xen vô vàn cảm xúc, em vui mừng vì anh góp sức mình cho đất nước, em buồn vì ta chẳng còn được ở bên nhau. Bởi nơi chiến khu nhiều nguy hiểm, không hẹn ngày về, em không dám trông đợi quá nhiều, nhưng vẫn thầm cầu mong anh bình an.

Em không lo lắng anh thay lòng, em tin tưởng lời hẹn thề anh từng nói với em, rằng: dù chia xa cách trở, nhưng chỉ cần đôi ta chung một tấm lòng, hai mảnh ghép bền chặt bên nhau thì có chia phôi cũng chỉ chứng minh rằng tình ta bền đẹp. Em luôn mong đợi một ngày tiếng pháo hoa vang nổ khắp nơi, vừa mừng chiến thắng của đất nước hòa bình và cũng vừa là ngày đôi ta sum họp, cùng về chung một nhà – “Trọn đời cho thương nhớ, muôn kiếp trọn nhớ thương”.

Trích lời bài hát Ngày Xưa Anh Nói.

Ngày xưa anh nói hẹn mai về
Hoa nắng trời xanh dậy bóng quê
Cho pháo đỏ khung trời tưởng nhớ
Cánh chim, lời gió trọn câu thề
Hoàng Ngọc Liên

Ngày xưa anh nói: “Anh thương có em thôi không ai ngoài em nữa”!
Ngày xưa anh nói: “Em như áng mây trôi, theo anh về cuối trời!”
Muôn kiếp xây đời, dựng lều hoa bên suối, sống cho nhau mà thôi
Những lúc sương chiều rơi và khi gió lơi,
rồi mùa đông băng giá em không ngại sầu côi.

Ngày xưa anh nói: “Không mơ ước cao sang, hay cung vàng gác tía”
Ngày xưa anh nói: “Anh mơ có em thôi, cho tim hòa tiếng đời.”
Đôi bóng chim trời quyện vào nhau bay mãi tới phương xa nào đâu,
đón ánh sao, tình buồn vui có nhau,
để ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương

Thời gian đi qua bao mùa trăng, khoác áo hoa rừng xanh,
anh theo lớp quân hành đi xây đắp thanh bình.
Từng đêm trông sao nhắc tên anh,
Sao ơi! sáng ngời thêm, soi qua lòng đất mẹ, lạy buồn thôi não nề.

Ngày xưa anh nói: “Tuy xa cách đôi nơi, nhưng hai người một lối.”
Ngày xưa anh nói: “Em ơi, có chia phôi mới biết tình lâu dài.”
Chinh biến tan rồi đẹp mùa vui xác pháo thắm tung trên thềm hoa,
những gió mưa buồn xưa chìm theo giấc mơ,
trọn đời cho thương nhớ, muôn kiếp tròn nhớ thương.

Viết một bình luận