“Lời đắng cho cuộc tình” (Nhật Ngân) – Yêu là hy sinh, là buông bỏ để người thương hạnh phúc dù mình có bi thương…

Nhạc sĩ Nhật Ngân có một cuộc đời gắn liền với sự nghiệp âm nhạc, không quá dài nhưng cũng không quá ngắn với gia tài ca khúc đồ sộ. Từ những nhạc khúc về thân phận con người cho đến những nhạc khúc trữ tình có ngọt ngào cũng có đau thương. Những ca khúc đi sâu vào lòng người nghe, như nói hộ tiếng lòng người trong cuộc, như tâm sự của kẻ cô đơn giữa dòng đời phiêu bạc,…trong đó, đặc biệt nhất phải kể đến “Lời đắng cho cuộc tình”, viết nên dựa trên câu chuyện tình có thật của ca sĩ Duy Khánh. Nó còn là tuyệt phẩm nói hộ tiếng lòng của những trái tim chằng chịt những tổn thương, giăng đầy những vết xước khi đánh mất đi tình yêu.

“Lời đắng cho cuộc tình”, một bài hát mang theo những nốt trầm về một câu chuyện tình, gieo xuống lòng người nghe những giai điệu buồn, có chút đắng cay, có chút chua xót về mối lương duyên đẹp nhưng lại không kết quả, cuối cùng đôi nhân tình chỉ có thể lựa chọn rời xa nhau để lại biết bao bẽ bàng phía sau lưng. Nhạc khúc buồn chất chứa tâm trạng cùng với những tâm sự của chàng trai, người chấp nhận hy sinh để người mình thương được trọn vẹn hạnh phúc, người đã tự dằn vặt và tự tay cắt đứt mối lương duyên chỉ mong người tình trong mộng không cảm thấy có lỗi hay luyến lưu. Có lẽ, chính chàng, ngay từ giây phút đầu tiên đã biết câu chuyện tình này không có kết quả, sẽ chẳng thể nào nên duyên lứa đôi bởi thân phận cách biệt, nàng là “cành cao” còn chàng chỉ là kẻ sĩ, nhưng bản thân vẫn không kiềm chế được đắm chìm, không tự chủ được mà dõi ánh mắt theo bóng người tình xinh đẹp.

“Cuối cùng rồi mình vẫn thế
Khóc chi em, khóc chi em
Cho phai má hồng được gì
Giọt lệ này giành để mai đây
Về cùng người khóc giữa đêm vui
Hơi đâu, hơi đâu mà xót thương thân anh…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Trường Vũ trình bày.

Lời tự tình buồn mở đầu cho một ca khúc đầy xót xa, một lời dỗ dành người thương trong sự chua xót khôn cùng “khóc chi em” rồi cuối cùng kết quả vẫn thế, vẫn là chia ly, là cách biệt đôi người đôi ngã. Cũng chẳng biết đây có thực là lời an ủi người thương hay chính là lời tự động viên bản thân trước một câu chuyện tình không trọn vẹn, cố giữ cho mình chút bình tĩnh sau cuối, cố giữ cho giọng mình thật thản nhiên như thể đã biết trước mọi chuyện. Cũng có thể là cả hai, để đôi tình lữ phần nào bớt đi sự bi thương, bớt đi những khổ đau khi sắp bước đi trên con đường không còn đối phương bên cạnh. Dù thế, chàng vẫn lo sợ người thương vì bi thương mà “phai má hồng”, vẫn một lòng khuyên nhủ nàng đừng khóc, hãy để giành lại cho mai sau và đó sẽ chỉ là giọt nước mắt hạnh phúc. Chàng sợ phải nhìn thấy những giọt lệ ấy, giọt lệ không phải sự níu kéo chàng trở lại mà chỉ là giọt lệ của sự xót thương, vì dường như tình cảm chỉ xuất phát từ phía chàng….

“……Những ngày còn nồng ân ái
Giữa đôi ta, giữa đôi ta
Đã bao cách biệt trùng trùng
Người thì mộng một trời cao sang
Người thì còn trắng áo tay trơn
Nên anh, nên anh đã biết được ngày này….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Giang Tử trình bày.

Ôi! Nhớ lắm những ngày xưa, những ngày mà đôi tình lữ vẫn còn lắm mặn nồng và tha thiết, nhưng trớ trêu thay, tình cảm giăng đầy vẫn không tránh được sự “cách biệt trùng trùng” giữa đôi nhân tình. Nàng luôn ôm trong mình giấc mộng giàu sang, mộng trở thành cánh chim khổng tước mà sải cánh giữa bầu trời sáng cùng rộng, được người người tung hô và yêu thích. Còn chàng? Một chàng trai với đôi tay trắng trơn, không tương lai cũng chẳng tiền đồ, biết lấy gì mà chăm lo cuộc sống cho em, biết lấy gì mà đổi lấy em một đời hạnh phúc cùng chu toàn. Biết bản thân không thể nào mang đến cho em hạnh phúc như em vẫn hằng nguyện ước, thì chắc chắn rằng cuộc tình này rồi sẽ chia tan mà thôi, nhưng lòng vẫn chẳng kiềm được những xót thương cùng đau đớn.

Xúc động cùng một chút chạnh lòng với tình cảm của người con trai trong ca khúc, chàng can tâm tình nguyện vì người mình thương mà hy sinh đi phần tình cảm vốn có, chấp nhận buông tay để đối phương đi tìm hạnh phúc thực sự, tìm được người em có thể trao cả đời êm ấm. Trong tình yêu là vậy, luôn cần có sự hy sinh, chỉ có học được cách hy sinh mới nhận lại nhân duyên hoàn hảo. Nhưng người con trai trong ca khúc đã hoàn toàn cho đi tình cảm của mình mà chẳng mong cầu nhận lại, bởi chấp nhận buông tay cho người rời đi thì làm sao dám mong nàng sẽ hồi tầm và quay trở lại bên cạnh mình! Anh biết rằng, mình không mang lại được hạnh phúc cho nàng thì hãy để người khác làm điều đó, chàng không muốn bản thân trở thành vật cản trên con đường tương lai rộng mở của người mình thương.

“…..Em ơi, em ơi anh vẫn biết rằng
Con chim quý phải ở lầu son
Nên anh không trách là em bội bạc
Mà em ơi anh chỉ trách em
Trách em, sao em không nói thật lòng mình
Sao em gian dối để làm gì…..”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Đan Nguyên trình bày.

Không biết có nên ca ngợi sự bao dung và rộng lượng của chàng trai trong ca khúc hay chăng? Khi biết người thương của mình đã bội bạc, đã rời xa mình vì kim tiền và bạc vàng nhưng vẫn không một lời oán than hay trách móc. Có lẽ chàng hiểu rõ hơn ai hết, nàng chính là “con chim quý”, mà con chim quý thì phải ở nơi cung vàng điện ngọc, nơi lầu son ngọc ngà. Còn chàng chỉ là một kẻ sĩ nghèo chưa làm được gì cho đời, vẫn mang theo mình đôi bàn tay trắng, không đảm bảo được tương lai cho em thì lấy gì mà oán hờn hay chê trách. Anh biết, thân con gái “trong nhờ đục chịu”, em có quyền lựa chọn cho mình một bến đỗ đủ đầy, tìm kiếm cho mình một tấm chồng có thể cho mình cả vật chất lẫn tình yêu. Nhưng anh đây chỉ trách em sao không dám đối diện thật với chính mình, với anh, với tình cảm đôi ta tần bấy lâu nay. Sao lại nỡ dối gian tình cảm này, để anh ôm hoài mộng tưởng, ôm hoài những luyến lưu khi có em bên cạnh. Để sau cùng lại đau khổ nhận ra mình không là gì cả, nhận ra đó chỉ là giấc mộng của riêng mình anh và chỉ còn lại những thất vọng ê chề sao những hạnh phúc ảo.

“…..Hãy nhìn một lần sau chót
Chén ly bôi, uống đi em
Sao em mắt lệ nhạt nhòa
Cuộc tình nào rồi cũng phôi pha
Một đường tàu biết mấy sân ga
Xin em xem anh như một ga nhỏ dọc đường”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Duy Khánh trình bày

Nhìn nhau một lần cuối, cạn với nhau chén ly bôi sau cùng rồi ngắm nhìn bước chân em rời đi, từ ngày mai đôi ta chỉ là người xa lạ, em đi trên con đường rải đầy hoa tươi của em, còn anh băng qua cây cầu độc mộc riêng mình. Xin em đừng khóc, đừng làm lệ nhóa níu bước chân anh, cứ xem anh một sân ga tàu cũ, còn em chính là đoàn tàu. Hãy lựa chọn cho mình một sân ga an toàn, một bến đỗ bình yên mà em có thể toàn tâm giao phó cả cuộc đời dài còn lại. Yêu chính là biết hy sinh, biết chấp nhận buông bỏ dù bản thân có đau như ngàn dao cứa qua lớp thịt non mềm, dù có trải qua đắng cay muôn phần thì chỉ cần ngắm nhìn nụ cười hạnh phúc của đối phương mình cũng nhẹ lòng mà mỉm cười.

“Lời đắng cho cuộc tình”, một cái kết không ai mong đợi, nhưng nó lại nó cái kết hạnh phúc cho cả đôi nhân tình trong bài hát. Bởi chàng trai biết, dù nàng có ở lại thêm bao lâu nữa, cuộc tình này có kéo dài thêm chăng nữa, kết quả cuối cùng vẫn sẽ vì mưu sinh mà chia ly đôi ngã. Nên đôi khi kết thúc sớm của một cuộc tình đắng cay chính là hạnh phúc! Người con trai trong bài hát đã học được cách hy sinh, biết được cách chấp nhận cho đi trong tình yêu, chàng không một lời oán trách, cũng chẳng một câu oán than, chàng chỉ giữa lại cho mình những kỷ niệm và giữ cho nàng một đời hạnh phúc.

Lời bài hát Lời Đắng Cho Cuộc Tình – Nhật Ngân

Cuối cùng rồi mình vẫn thế
Khóc chi em, khóc chi em
Cho phai má hồng được gì
Giọt lệ này giành để mai đây
Về cùng người khóc giữa đêm vui
Hơi đâu, hơi đâu mà xót thương thân anh

Những ngày còn nồng ân ái
Giữa đôi ta, giữa đôi ta
Đã bao cách biệt trùng trùng
Người thì mộng một trời cao sang
Người thì còn trắng áo tay trơn
Nên anh, nên anh đã biết được ngày này

Em ơi, em ơi anh vẫn biết rằng
Con chim quý phải ở lầu son
Nên anh không trách là em bội bạc
Mà em ơi anh chỉ trách em
Trách em, sao em không nói thật lòng mình
Sao em gian dối để làm gì

Hãy nhìn một lần sau chót
Chén ly bôi, uống đi em
Sao em mắt lệ nhạt nhòa
Cuộc tình nào rồi cũng phôi pha
Một đường tàu biết mấy sân ga
Xin em xem anh như một ga nhỏ dọc đường

Viết một bình luận