Tháng 6 năm 1969, tôi được chỉ định để làm người tham dự một đám cưới của một thông dịch viên của Tiểu Đoàn. Theo đề xuất của cô dâu và chú rể thì quà cưới sẽ một thùng nước ngọt Coca.
Đám cưới được tổ chức ngay tại gia trang của cha mẹ cô dâu và chú rể. Nơi này nằm ở phía Tây của một căи quân sự tại Quảng Trị. Buổi lễ bắt đầu bằng đám rước của gia đình bên nhà trai đến nhà cô dâu. Tại đây, họ sẽ làm lễ trước bàn thờ gia tiên trước khi làm đám rước cô dâu về nhà chú rể.
Tôi đến nhà chú rể trước khi gia đình bên nhà gái đến. Trong những bức ảnh đầu tiên, người đứng đầu của gia đình cô dâu là cụ già cầm chiếc ô lớn màu đen. Tiếp theo đám rước là những phụ nữ mặc áo dài rất đẹp. Cô dâu đi phía cuối đám rước.
Sau nghi lễ trước bàn thờ tổ tiên, mọi người bắt đầu ăи cỗ. Đây là một bữa tiệc có nhiều món ăи kỳ lạ. Tôi chỉ nhận ra được cơm và tiết canh bò, những món khác thì chịu.
Mọi người rót cho tôi một chất lỏng từ chai Pepsi cũ. Nó khiến tôi cháy cổ họng sau khi uống một ngụm. Điệu bộ của tôi có lẽ giống như một thằng hề, và người Việt Nam đổ lại thứ chất lỏng gắt như axit này vào chai.
Sau đó họ pha chúng với Pepsi và lại mời tôi uống. Nhưng phản ứng của tôi cũng không khá hơn lần trước.
Dưới đây là những bức ảnh tôi còn giữ từ buổi đám cưới đáng nhớ ấy. Mỗi khi xem lại, tôi luôn тự hỏi điều gì sẽ xảy đến với những con người trong ảnh khoảng thời gian sau đó, khi cuộc cнιếɴ khốc liệt sẽ còn kéo dài thêm 5 năm…
Theo Đất Việt