“Loài Hoa Không Vỡ” (Phạm Mạnh Cương) – Nỗi niềm người lính phương xa nhớ về người yêu bên những đóa hoa tươi sắc

Hoa tươi là một món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho mỗi người chúng ta. Trong tự nhiên có vô vàn loài hoa, mỗi loài mang một ý nghĩa đặc biệt, một thông điệp tươi đẹp cho cuộc sống và tình yêu. Các loài hoa thể hiện cho tình yêu muôn màu muôn vẻ, mỗi hương thơm, mỗi màu sắc đều mang trong mình một ý vị sâu xa. Tuy nhiên, hoa nở rồi hoa cũng tàn, như cuộc tình ta có nở cũng sẽ chóng tàn, chỉ làm đôi lứa thêm đau lòng. Vậy nên nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương mới hỏi thế gian rằng: Có loài hoa nào không vỡ? Có loài hoa nào sớm nở nhưng lại không bao giờ già hay chăng? – Trong nhạc phẩm âm nhạc “Loài Hoa Không Vỡ”.

Nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương

Trong sự nghiệp sáng tác âm nhạc của mình, nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương đã viết cũng như thử thách bản thân với nhiều điệu nhạc. Mỗi điệu ông đều có cho mình những tác phẩm để đời và phổ biến cho đến ngày nay. Nếu “điệu Tango” cho bản “Thu Ca” bất tử hay ở “Slow Rock” có tình ca “Thương Hoài Ngàn Năm” thì tại đây – “Điệu Bolero” ông có nhạc khúc “Loài Hoa Không Vỡ”.

Ca khúc này được nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương sáng tác vào năm 1966. Bài hát với ca từ trìu mến hòa cùng giai điệu tha thiết, “Loài Hoa Không Vỡ” không chỉ là lời thổ lộ tâm tình của người chiến sĩ phương xa mong nhớ về người yêu nơi hậu phương, mà còn là lời thề nguyền son sắt cho một câu chuyện tình đẹp và chân thành bên những đóa hoa muôn sắc. Hai trái tim vẫn luôn hướng về nhau, họ chẳng mong cầu cao sang quyền quý, chỉ muốn có “một loài hoa không vỡ” khoe sắc trong khu vườn yêu mà họ chính tay vun trồng, chăm bẵm.

“Một loài hoa không vỡ

đó là loài hoa nở trong vườn yêu

Một loài hoa sớm nỡ

nhưng không chóng già

Đời hoa vẫn mặn mà

Dù mưa gió nhiều làm cánh hoa lay,

Nhưng rồi lặng gió mưa bay,

Cánh hoa lại tươi mầu thắm sắc hương nồng say…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Trang Mỹ Dung trình bày.

Thử hỏi người đời – Yêu là gì? Mà khiến cho con người ta phải ôm hoài một giấc mộng vỡ, giữ hoài một kỷ niệm chẳng tan.

Người lính phương xa luôn mong chờ về nơi hậu phương ấy, nơi có người con gái bé nhỏ đang đợi chờ chàng trở lại. Nhưng liệu nàng có chờ đợi được chăng? Khi chính bản thân chàng cũng chẳng thể nào đoán trước được vận mệnh của bản thân. Liệu tình yêu nàng giữ có còn vẹn nguyên như thuở ban đầu, như tình cảm chàng vẫn đang cất giữ nơi đáy tim – Một tình yêu bất diệt cho người con gái ấy?

Chàng mong rằng trên thế gian này có một loài hoa không bao giờ vỡ, một khi đã nở sẽ trường tồn mãi trong khu vườn yêu. Chàng ước trên nhân thế có một loài hoa nở sớm “nhưng không chóng già” để cánh hoa sẽ mãi mãi lung lay thân mình theo từng cơn gió nhẹ. Dù có qua bao nhiêu cơn giông bão hay mưa sa thì cánh hoa ấy vẫn vẹn nguyên sắc màu mà khoe mình trong vườn nhỏ và mang theo hương hoa nồng nàn như ngày đầu chớm nở. Để chàng có thể hái nó mà gieo vào lòng đôi lứa, để thêm vững tin hơn vào chuyện tình vượt địa lý, cách trở muôn trùng của người lính biên cương cùng nàng hậu phương xinh xắn.

“….Ngày nào mình quen biết giữa vườn đầy hoa,

Ngắt một nụ hoa bảo rằng “hoa chóng tàn”,

Em thường lo sợ tình ta sẽ lỡ làng

Và anh nói rằng “tình mãi không phai,

Hoa này là đóa hoa yêu,

ép trong lòng ta trìu mến sẽ không bao giờ quên….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Như Quỳnh trình bày.

Giữa vạn con người chúng ta vô tình quen biết nhau rồi yêu nhau, nhưng người ta khi yêu đều có những nỗi sợ thường trực. Sợ xa cách sẽ làm lòng ta xa nhau, sợ lý do làm ta chẳng thể sánh bước và sợ nhiều thứ khác nữa nên nàng bảo tình yêu chỉ là một loài “hoa chóng tàn” mà thôi. Nhưng “em ơi” đừng sợ, giữa dòng đời bon chen, anh ngắt một nhành hoa và bảo rằng “loài hoa không vỡ” như một lời cam kết cho cuộc tình mãi trường tồn như vận mệnh loài hoa ấy. Bởi vì đây là “đóa hoa yêu”, nở trong khu vườn yêu của cuộc đời mình, ngắt cành hoa ấy ép vào lòng thì tình này mãi mãi bền lâu.

Muôn vạn lời hứa, muôn trăm lời thề có lẽ chẳng bằng một câu nói ngây ngô ấy của chàng chiến sĩ lúc này. Không phải trèo đèo lội suối cùng nhau, không phải vượt núi đao chảo dầu, chỉ là một đóa hoa yêu cho tình ta mãi mãi không bao giờ phai, khi nào hoa tàn tình này mới tan.

“……Ôi! một loài hoa, loài hoa thơm ngát hương yêu

Ôi! một loài hoa, loài hoa thầm ước trong tim

Và, một loài hoa sẽ không tàn mặc năm tháng qua

Dù có bao giờ cánh hoa tình này không vỡ đôi…”

https://www.youtube.com/watch?v=p-5KdUXfKzw

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Hoàng Oanh trình bày.

Đúng vậy! Khi yêu con người ta luôn ngập tràn hạnh phúc, bởi vì yêu và được yêu, giống như loài hoa luôn mang trong mình hương sắc ngọt ngào.

Chàng chiến sĩ thân chinh ấy đặt toàn bộ niềm tin của mình vào mối tình cách trở địa lý, chàng tin tình yêu của mình được vun vén bởi một đóa hoa “không vỡ” – Nó là một loài hoa lúc nào cũng mang trong mình hương yêu ngào ngạt và gieo nên những mầm xuân về hẹn ước lứa đôi. “Một loài hoa sẽ không tàn mặc năm tháng qua – Dù có bao giờ cánh hoa tình này không vỡ đôi…” – Dù có trải qua biết bao thăng trầm trong cuộc sống hay những thử thách khắc nghiệt của thần tình yêu thì chàng lính vẫn tin tình mình vẫn chẳng hề bị lung lay.

“……Rừng chiều giăng mây tím những khi hành quân

lúc sương chiều buông

Gặp loài hoa tím dại nở ven suối nhỏ

dừng đây ngắm mây trời

Gợi anh nhớ lại ngày ấy chưa xa

Bây giờ đời rẽ đôi ta,

Mỗi khi nhìn hoa lại nhớ đóa hoa tình yêu.”

Rồi những lúc hành quân mệt nhọc, những lần chiến sự lã người từ lúc chiều buông đến trời mù sương nhường chỗ cho bóng tối. Nhưng chỉ cần bắt gặp một loài hoa tím dại mọc cạnh ven đường, cũng gợi cho chàng những nguyện ước khi xưa, nhớ những kỷ niệm ngọt ngào của đôi ta mà thêm động lực để cố gắng. Dù bây giờ, đời trêu ngươi, mang anh đến biên thùy bao nhiêu hung hiểm để mình em hơi hậu phương vắng bóng người thương, chỉ còn lại câu hẹn về một loài hoa không vỡ. Nhưng trong trái tim này lúc nào cũng đầy ắp bóng hình em, đầy những nhung nhớ và kỷ niệm về đóa hoa tình yêu ấy. Hãy đợi anh người nhé, đợi anh quay về để hoàn thành nguyện ước năm xưa, đưa em về dinh với áo thắm môi cười.

Một lời hẹn ước giản đơn, tưởng chừng là vu vơ nhưng lại là cả một tấm lòng của người chiến sĩ phương xa dành cho người yêu giữa muôn vàn đóa hoa tươi sắc. “Loài Hoa Không Vỡ” của nhạc sĩ Phạm Mạnh Cương như cho ta thêm tin vào tình yêu vĩnh cửu với loài hoa chẳng bao giờ tàn trong khu vườn yêu của mình. Nhưng muốn có một tình yêu trường tồn thì lúc nào cũng vượt qua muôn trùng sóng gió, có lẽ, sự xa cách này chính là thử thách trong tình yêu của lứa đôi.

Trích lời bài hát Loài Hoa Không Vỡ:

Một loài hoa không vỡ
đó là loài hoa nở trong vườn yêu
Một loài hoa sớm nỡ
nhưng không chóng già
Đời hoa vẫn mặn mà
Dù mưa gió nhiều làm cánh hoa lay,
Nhưng rồi lặng gió mưa bay,
Cánh hoa lại tươi mầu thắm sắc hương nồng say

Ngày nào mình quen biết giữa vườn đầy hoa,
Ngắt một nụ hoa bảo rằng “hoa chóng tàn”,
Em thường lo sợ tình ta sẽ lỡ làng
Và anh nói rằng “tình mãi không phai,
Hoa này là đóa hoa yêu,
ép trong lòng ta trìu mến sẽ không bao giờ quên”…..

Ôi! một loài hoa, loài hoa thơm ngát hương yêu
Ôi! một loài hoa, loài hoa thầm ước trong tim
Và, một loài hoa sẽ không tàn mặc năm tháng qua
Dù có bao giờ cánh hoa tình này không vỡ đôi

Rừng chiều giăng mây tím những khi hành quân
lúc sương chiều buông
Gặp loài hoa tím dại nở ven suối nhỏ
dừng đây ngắm mây trời
Gợi anh nhớ lại ngày ấy chưa xa
Bây giờ đời rẽ đôi ta,
Mỗi khi nhìn hoa lại nhớ đóa hoa tình yêu…..

Viết một bình luận