“Giọt Lệ Cho Ngàn Sau” (Từ Công Phụng) – Nếu có kiếp sau, chúng ta sẽ lại gặp và yêu nhau thêm một lần nữa

Còn ai trong chúng ta nghe lại CD nhạc “Giọt Lệ Cho Ngàn Sau” của nhạc sĩ Từ Công Phụng qua giọng ca phong trần của ca sĩ Tuấn Ngọc không? Đã từng có một tuyển tập gồm 10 bài hát nổi tiếng như thế, được trông chờ như thế! 10 bản nhạc nhưng hết 8, 9 bản là có “nước mắt”, “khóc”, “lệ”…Nó đúng với chủ đề của đĩa nhạc, mang đến cho người nghe một cung bậc đau buồn trong tình yêu. Từ bài “Mắt Lệ Cho Người” cho đến ca khúc “Lời Cuối” như mang ta trở lại một chiều cuối tuần thầm lặng, tạm thời rời xa chốn bon chen mà hòa vào thế giới âm nhạc tuy có chút buồn nhưng lại không hề ủy mị hay mang ý nghĩa tiêu cực. Nó là một thứ buồn lơ đãng, nỗi buồn bất chợt dâng lên trong lòng, một nốt trầm trong những niềm vui của cuộc đời. Không phải dành cho người “Yêu nhau một thời xa nhau một đời”, mà là dành cho những người đã “yêu nhau một thời và bên nhau trọn đời”.

Nhạc sĩ Từ Công Phụng

Trở lại với ca khúc chủ đề trong CD – “Giọt Lệ Cho Ngàn Sau” như một bức tranh tuyệt đẹp được vẽ nên bằng âm nhạc của người nghệ sĩ tài hoa Từ Công Phụng, nó mang một sức hút đầy quyến rũ đến người nghe từ giai điệu đến ca từ. Sự dìu dặt đằng sau giọng hát đầy phong sương, trữ tình của ca sĩ Tuấn Ngọc càng tăng thêm nét mỹ miều của bài hát. Phần lời như một bài thơ trữ tình lãng mạn, giàu tính văn chương, dù đang kể về mối tình đổ vỡ vẫn ẩn chứa đựng nét nhân sinh quan đầy cam chịu và sự bao dung của tác giả – Đây chính là nhân sinh quan của Từ Công Phụng.

“Lối rêu xưa sẽ mờ dấu chân người
người buồn cho mai sau, cuộc tình ta tan mau
Thoáng như chiếc lá vàng bay
mùa thu qua, mùa thu qua hững hờ
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên nụ cười mưa trên tình người
lệ nào em sẽ khóc ngàn sau…”

Bấm vào hình để nghe ca khúc do Từ Công Phụng trình bày.

Anh tìm về nơi chốn cũ thân quen ngày xưa, nơi đôi ta từng hẹn ước một đời một kiếp. Tìm lại nơi cất giấu biết bao kỷ niệm vui buồn của đôi lứa khi còn kề cạnh bên nhau, để bản thân biết đã yêu em nhiều đến nhường nào. Nhưng…con đường xưa thì vẫn còn đó, chỉ là chẳng thấy hình bóng em nơi “lối rêu xưa”.

Con đường rêu trơn trượt có mấy người dám bước qua, nhưng đường tình thương đau thì lắm người đâm đầu vào. Để rồi ôm một kết cục thương đau “người buồn cho mai sau, cuộc tình ta tan mau”. Hôm nay vẫn còn mặn nồng, ân ái nhưng chợt chia xa mỗi người mỗi ngã, để lại dòng lệ đắng chát ẩn trong đôi mắt của kẻ si tình. Chuyện tình tan là điều chẳng ai biết trước và cũng chẳng đôi uyên ương nào mong đợi, nhưng duyên phận là điều chẳng thể tránh, trời muốn ta gặp nhau và yêu nhau, nhưng lại chẳng để ta bên nhau đến già.

Chiếc lá vàng trên nhánh cây mùa thu, khi thu đến thu đi chiếc lá vàng rơi rụng, nhành cây thay lá mới nhưng thu ấy vẫn hững hờ như chưa có chuyện gì xảy ra. Còn đôi lứa yêu nhau, đã từng có thời vàng son thắm thiết, giờ gặp lại làm sao có thể hững hờ như thu kia. Tại sao trời lại mưa mau, tại sao tình yêu lại rón rén mà ra đi chẳng một câu từ giã, bỏ lại ánh mắt đôi môi này héo mòn theo năm tháng, chỉ còn “lệ nào em sẽ khóc ngàn sau”.

“…..Với đôi tay theo thời gian tôi còn
một trời mây lang thang, một mình tôi lang thang
Lá vẫn rơi bên thềm vắng
từng thu qua, từng thu qua võ vàng
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên cuộc đời mưa như nghẹn lời
lệ này em sẽ khóc ngàn sau……”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do danh ca Lệ Thu thâu thanh trước 75

Rảo bước trên cung đường quen thuộc nhưng lại xa lạ, bởi chẳng còn em bên đời, chẳng còn người tay trong tay mà sánh bước. Nhẹ nhàng theo mây trôi mà lang thang những bước đơn côi – “một trời mây lang thang, một mình tôi lang thang”. Mùa thu thì có mây ngàn bay mang theo những chiếc lá rơi bên thềm, mang theo ánh mắt và đôi môi của người anh thương. Em hãy nhìn đi, những giọt mưa ngoài kia, dường như muốn cuốn trôi hết muộn phiền của con người, nhưng lại chẳng thể mang hết nỗi sầu nơi anh khi vắng bóng em bên đời. Đã qua rồi một thời và đã hết rồi một đời – Một cuộc đời bơ vơ, một cuộc đời mang đầy bão nổi.

Nếu để ý thì ta sẽ phát hiện ra, âm nhạc của nhạc sĩ Từ Công Phụng luôn gắn với hình ảnh của mùa thu mây bay bạt gió và trong mùa thu đó có giọt nước mắt của ai đó đang âm thầm rơi rơi, mang cho người nghe những nỗi buồn chẳng biết đến từ thuở nào.

“…..Một mai khi xa nhau
người cho tôi tạ lỗi
dù kiếp sống đã rêu phong rồi
Giọt nước mắt xót xa
nhỏ xuống trái tim khô một đời tôi tê tái….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Ngọc trình bày.

Tình yêu sao lạ kỳ, đột ngột đến rồi lại đột ngột ra đi mà chẳng hề báo trước. Còn người nhạc sĩ như một nhà tiên tri có thể tiên đoán được số phận của một cuộc tình hay đây chỉ là lẽ hợp tan của trời đất mà vô tình lại đúng tâm trạng người nghệ sĩ. Vẫn còn đang tay trong tay hạnh phúc, vậy mà lại biết trước “một mai khi xa nhau” để rồi gửi đến người kia đôi lời “tạ lỗi”.

“Giọt nước mắt xót xa, nhỏ xuống trái tim khô một đời tôi tê tái” – Giọt nước mắt ấy có lực sát thương vô cùng lớn, như cồn nhỏ vào vết thương đang rỉ máu, xót vô cùng, đau vô cùng. Nhưng cồn thì giúp ta nhanh chóng chữa lành thương đau, nhưng giọt nước mắt xót xa chỉ làm hồn anh thêm tê tái, thêm hoài sự nhớ thương để lưu hoài những chua xót.

“……Lắng nghe muôn cung sầu hắt xuống đời
Một trời tôi thương đau, một trời em mưa mau
Sống buông xuôi theo ngày tháng
từng thu qua vời trông theo đã mờ
Lệ rơi trên tim tôi, lệ rơi trên đôi môi…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Khánh Hà trình bày.

Tự gặm nhấm lấy nỗi đau, tự cảm nhận con tim đang nhỏ máu – “Lắng nghe muôn cung sầu hắt xuống đời, một trời tôi thương đau, một trời em mưa mau” – Những âm thanh của cuộc sống, những cung bậc của cuộc đời này đối với anh chỉ là những sầu đau, cứ tấp nập hắt xuống đời anh. Cả bầu trời của anh không còn bóng hình em nên chứa đầy nỗi đau thương, ngập chìm trong đêm tối.

Cuộc đời này với anh chẳng còn bao nhiêu ý nghĩ, cứ để bản thân buông xuôi theo thời gian mà sống từng ngày, trải qua tuần hoàn của mùa thu hờ hững. Em có biết chăng dòng lệ trên đôi bờ mi đã không chỉ nhỏ giọt trên đôi môi nữa, mà thấm vào từng thớ thịt, chảy dọc trong trái tim này. Yêu thương có thể giảm và phai dần theo thời gian ta xa cách, nhưng những kỷ niệm vẫn in dấu mãi nơi con tim ấm nóng, còn sống thì ký ức vẫn trường tồn.

“…..Yêu nhau một thời xa nhau một đời
Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi
Yêu nhau một thời xa nhau một đời
Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi…”

Vâng, đây chính là bài hát giọt lệ cho ngàn sau của nhạc sĩ Từ Công Phụng, một bản nhạc tình buồn của đôi trai gái vừa mới chia tay đầy xót xa. Niềm thương của đôi ta vẫn luôn ở đây, luôn ngự trị trong trái tim này nhưng người thương thì lại bỏ anh đi mất tự bao giờ, ra đi mãi mãi, chẳng bao giờ quay lại nhìn anh nữa. Một câu hát được lặp lại hai lần như nhấn mạnh nỗi đau cho cuộc tình tan vỡ, tại sao yêu nhau một thời, lại chẳng thể bên nhau trọn đời mà trời lại bắt xa nhau tận một đời một kiếp. Vậy liệu rằng kiếp sau, đôi ta có được bên nhau trọn kiếp để bù đắp những thương đau trong kiếp này?

Nỗi buồn trong âm nhạc của Từ Công Phụng dẫu là hát cho những mối tình tan vỡ, đầy ngang trái khiến cho tim nghẹn thắt nhưng lại chẳng hề có ý tứ trách móc hay giằng xé nhau, mà ngược lại, họ luôn dành cho nhau những tình cảm đẹp nhất. Tuyển tập những tình khúc trong “Giọt Lệ Cho Ngàn Sau” như một cuộc gặp gỡ định mệnh đầy duyên phận của ca sĩ Tuấn Ngọc – Người kể câu chuyện tình và chàng nhạc sĩ Từ Công Phụng – Đại diện cho thế hệ vàng son của tân nhạc Việt Nam.

Trích lời bài hát Giọt Lệ Cho Ngàn Sau:

Lối rêu xưa sẽ mờ dấu chân người
người buồn cho mai sau, cuộc tình ta tan mau
Thoáng như chiếc là vàng bay
mùa thu qua, mùa thu qua hững hờ
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên nụ cười mưa trên tình người
lệ nào em sẽ khóc ngàn sau

Với đôi tay theo thời gian tôi còn
một trời mây lang thang, một mình tôi lang thang
Lá vẫn rơi bên thềm vắng
từng thu qua, từng thu qua võ vàng
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên cuộc đời mưa như nghẹn lời
lệ này em sẽ khóc ngàn sau …

Một mai khi xa nhau
người cho tôi tạ lỗi
dù kiếp sống đã rêu phong rồi
Giọt nước mắt xót xa
nhỏ xuống trái tim khô một đời tôi tê tái

Lắng nghe muôn cung sầu hắt xuống đời
Một trời tôi thương đau, một trời em mưa mau
Sống buông xuôi theo ngày tháng
từng thu qua vời trông theo đã mờ
Lệ rơi trên tim tôi, lệ rơi trên đôi môi
Yêu nhau một thời xa nhau một đời
Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi
Yêu nhau một thời xa nhau một đời
Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi…

Viết một bình luận