Duyên mình đã lỡ, trời đã ngăn cách thì thôi ta ngoảnh mặt từ đây để quên đi sầu muộn – “Đừng Nhắc Chuyện Lòng” (Đài Phương Trang)

Nếu là một khán thính giả yêu nhạc vàng thì hẳn ai cũng biết đến nhạc sĩ Đài Phương Trang, ông nổi tiếng với những bản tình ca đi vào lòng người. Có những bài hát còn nổi tiếng hơn cả tên tuổi của ông, chẳng hạn như bài hát Người Yêu Cô Đơn, từ già đến trẻ, từ nông thôn đến thành thị ai cũng biết đến và ngân nga câu hát: “Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn…”. Thậm chí khi biết chính ông là tác giả của các bài hát tình yêu thịnh hành đó, các đồng nghiệp cũng đã quá đỗi ngạc nhiên vì không tin nổi. Phải là một con người giàu cảm xúc và có sự sáng tạo hoặc đã trải qua những cuộc tình đau khổ thì mới viết nên những bài ca bất hủ như vậy. Nhưng ít ai biết rằng, hầu hết những cảm xúc đó đều là nhạc sĩ “vay mượn” từ những câu chuyện tình buồn xung quanh ông, có thể là của bạn bè, đồng nghiệp hay của một người xa lạ mà ông được nghe qua.

Nhạc sĩ Đài Phương Trang

Ví như ca khúc Đừng Nhắc Chuyện Lòng, Đài Phương Trang viết về câu chuyện cảm động về một mối tình có thật mà ông từng chứng kiến. Đó là một đôi trai gái yêu nhau nhưng gia đình cô gái lại ngăn cấm vì gia cảnh chàng trai rất nghèo khó. Cô gái vì muốn tròn chữ hiếu nên đã nghe lời cha mẹ lấy một người khác. Một thời gian sau, hai người vô tình gặp lại nhau nhưng cô gái cố ý tránh mặt tình cũ vì cho rằng mình đã có gia đình. Đài Phương Trang đã viết hai ca khúc cho chuyện tình này và Đừng Nhắc Chuyện Lòng là dựa theo lời tâm sự của cô gái trong câu chuyện.

Nỗi đau của người con gái khi chẳng thể chung bước cùng người yêu đã được nhạc sĩ chuyển thành giai điệu, ca từ và dâng hiến cho đời một tuyệt phẩm.

Mấy năm cách biệt mình gặp lại nhau 

cúi đầu ngỡ ngàng đường ai nấy đi 

giờ em ván đã đóng thuyền 

cuộc đời con gái qua rồi 

từ ngày bước sang thuyền hoa 

Kỷ niệm hãy để ngủ yên trong tim  

nhắc lại chỉ làm mình thêm xót xa  

dù anh không muốn dối lòng  

dù không khơi đống tro tàn  

hỏi lòng mấy ai không buồn. 

https://www.youtube.com/watch?v=eh16F2iTAJo

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Trường Vũ trình bày.

Định mệnh mang đôi ta đến với nhau để ta biết cảm giác yêu thương nhưng khi chữ duyên đã hết định mệnh lại mang người ấy đi. Dòng đời chia cách ngỡ chẳng bao giờ gặp lại, và khi gặp lại rồi thì cũng không còn cơ hội nào cho nhau nữa. Cuộc gặp gỡ đó không làm vơi đi nỗi nhớ mà lại khơi gợi thêm niềm đau. “Cúi đầu ngỡ ngàng đường ai nấy đi”, người trước mặt chỉ là người từng thương, người mà chỉ có thể ở trong tim ta chứ chẳng thể cùng nhau chung bước. Vì em giờ “ván đã đóng thuyền”, đã không còn được lựa chọn tình yêu nào khác, cuộc đời con gái đã qua rồi từ ngày bước sang thuyền hoa.

Thật ra ngay từ đầu đã là lựa chọn của bản thân, nên mọi thứ dường như đã được định sẵn và biết chắc chắn sẽ có ngày hôm nay, nhưng em vẫn không tránh được cái cảm giác đau thương này. Chỉ mong rằng thời gian sẽ là phương thuốc hữu hiệu sẽ xoa dịu vết thương lòng. Khi vội vã lướt qua nhau thì thứ níu kéo ta lại là những kỷ niệm, thương nhớ là thế nhưng chỉ có thể tự nhủ rằng hãy để những kỷ niệm đó được ngủ yên, càng nhớ về nó chỉ càng làm mình thêm xót xa. Đôi khi ta phải chấp nhận quên đi những điều trong quá khứ, bởi đơn giản là nó không thể và sẽ không bao giờ thuộc về tương lai của chúng ta.

Tình cảm đâu thể nói quên là quên, dù không muốn dối lòng, dù không khơi đống tro tàn, song trong khoảnh khắc đó làm sao có thể kìm lòng, sao có thể không đau buồn. Nếu ai đã từng trải qua cảm giác phải chia tay người mình yêu khi tình cảm vẫn còn đong đầy hẳn sẽ hiểu được, đó là một cảm giác vô cùng đau khổ và bất lực.

Bao nhiêu ân tình thuở nào 

cầm bằng như nước cuốn dưới chân cầu 

xin anh hiểu cho đời em 

cành hoa trong gió dập vùi tháng năm 

Duyên tình chúng mình trời đã ngăn cách 

thôi đành ngoảnh mặt từ đây hỡi anh 

đừng gieo thêm nỗi than sầu 

trời cao sao quá cơ cầu 

tình đầu đó ta chôn vùi …

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Phi Nhung trình bày.

Giai điệu bài hát ấm áp, ngọt ngào, nhưng cũng đầy rẫy thanh âm buồn bã, văng vẳng như những tiếng nấc nghẹn ngào không nói nên lời cho một mối tình không trọn vẹn. Bao nhiêu ân tình thuở nào rồi cuối cùng nhân duyên cũng không thành, tình yêu của chúng ta cũng không vượt qua được những thử thách. Giá như đôi ta chia ly vì lý do chúng ta hết yêu thì sẽ bớt đau lòng hơn. Em biết rằng tình cảm trong anh âm thầm nhưng cháy bỏng, cồn cào, chỉ có thể đứng từ xa để nhìn em đi cạnh một người khác… và em nào có vui sướng hơn, đời em như “cành hoa trong gió dập vùi tháng năm”.

Ai trong đời chẳng ao ước có một mối tình đẹp, trọn vẹn. Thế nhưng duyên mình đã lỡ, trời đã ngăn cách thì thôi ta chỉ đành buông bỏ. Ta đã bước qua đời nhau, thì âu cũng là duyên số, dù có ra sức níu kéo thì cũng chỉ thêm đau đớn mà thôi. Ngoảnh mặt từ đây và quên đi sầu muộn để tình đầu đó mãi chôn vùi. Rồi mỗi người một ngả, hai chúng ta như hai đường thẳng song song, sẽ chẳng còn cơ hội để nên duyên nữa, chỉ có thể nhìn đối phương và cầu chúc cho nhau hạnh phúc.

Nhạc phẩm Đừng Nhắc Chuyện Lòng mang đến một cảm xúc quá đỗi xót xa cho khán giả qua những giai điệu ủy mị, ca từ đơn giản mà chất chứa bao nỗi nghẹn ngào. Rời xa người mình yêu khi vẫn còn tình cảm người ta sẽ vẫn nhớ, vẫn thương nhưng vẫn phải im lặng mà chôn giấu tất cả. Qua câu chuyện trong bài hát Đừng Nhắc Chuyện Lòng ta cảm nhận được nỗi lòng của người con gái, yêu nhiều và luôn hết lòng vì tình yêu nhưng với chữ “hiếu” cô gái ấy vẫn luôn đặt lên đầu. Biết sẽ khổ đau nhưng vẫn cố kìm nén vì dẫu sao cũng là thuận theo ước nguyện của cha mẹ.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Vũ & Hạ Vy trình bày.

Lời bài hát Đừng Nhắc Chuyện Lòng – Đài Phương Trang

Mấy năm cách biệt mình gặp nhau
Cúi đầu ngỡ ngàng đường ai nấy đi
Giờ em ván đã đóng thuyền
Cuộc đời con gái qua rồi
Từ ngày bước sang thuyền hoa.

Kỷ niệm hãy để ngủ yên trong tim
Nhắc lại chỉ làm mình thêm xót xa
Dù anh không muốn dối lòng
Dù không khơi đống tro tàn
Hỏi lòng mấy ai không buồn.

Bao nhiêu ân tình thuở nào
Cầm bằng như nước cuốn dưới chân cầu
Xin anh hiểu cho đời em
Cành hoa trong gió dập vùi tháng năm.

Duyên tình chúng mình trời đã ngăn cách
Thôi đành ngoảnh mặt từ đây hỡi anh.
Đừng gieo thêm nỗi than sầu
Trời cao sao quá cơ cầu
Tình đầu đó ta chôn vùi.

Viết một bình luận