“Đàn Bà” – Hai thái cực trái chiều “Là Ngọc Ngà Trăng Sao” nhưng cũng Làm Tim Nhỏ Máu”…..

“Ôi đàn bà là những niềm đau…..” – Câu hát vẫn luôn văng vẳng quanh tai người nghe từ những năm sau hòa bình 1975 cho đến thời điểm hiện tại. Có mấy ai mà chưa từng nghe câu hát than thở này….Có ai hiểu hết được ý nghĩa của từng ca từ trong bài hát “ĐÀN BÀ” của nhạc sĩ tài hòa Song Ngọc?

Song Ngọc là nhạc sĩ, ca sĩ người Mỹ gốc Việt Nam, ông nổi danh trong lĩnh vực sáng tác âm nhạc với những tác phẩm nhạc tình yêu vào độ cuối thập niên 1960 tại miền Nam Việt Nam. Ông không chỉ được biết đến với vai trò nhạc sĩ hay ca sĩ, mà ông còn là anh trai ruột của nữ diễn viên hài Kiều Oanh nổi tiếng. Song Ngọc cho ra mắt tác phẩm âm nhạc đầu tay mang tên “Mưa chiều” khi còn học trung học tại Sài Gòn vào năm 1957 và sau đó là hàng loạt những tác phẩm kinh điển ra đời. Ông qua đời ở độ tuổi 75, nhưng cũng kịp thời để lại cho nền âm nhạc Việt Nam hơn trăm bài hát với đa dạng chủ đề, phong phú các màu sắc,….Từ trước những năm 1975 thì có “Tiễn đưa”, “Chiều thương đô thị”, “Xin gọi nhau là cố nhân”,….đến sau những năm 1975 thì vang danh cùng những ca khúc “Hà Nội ngày tháng cũ”, “Hương đồng gió nội”,....và đặc biệt là tác phẩm “ĐÀN BÀ”.

Nhạc sĩ Song Ngọc

Ca khúc “ĐÀN BÀ” chính là một trong những ca khúc mang tên tuổi của danh ca Elvis Phương đến với cộng đồng yêu nhạc Vàng. Khi được hỏi đến ý nghĩa của bài hát này, nam danh ca cũng phải “bó tay” bởi chắc là sẽ không ai rõ ý nghĩa của ca khúc này ngoài nhạc sĩ Song Ngọc. Khi được hỏi về hoàn cảnh cho ra đời ca khúc “ĐÀN BÀ”, nhạc sĩ Song Ngọc đã từng trả lời rằng thời điểm cho ra bài hát này, trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại rất nhiều đàn ông nhưng lại vô cùng ít phụ nữ. Bài hát này ra đời như một bản tin thời sự tường thuật lại tình trạng của lúc bấy giờ. Bởi sự “khan hiếm” đàn bà mà những cô nàng có thể lạnh lùng quay lưng, phũ phàng bỏ rơi người mình từng thương, làm cho biết bao trái tim của cánh mày râu vô cùng đau đớn và khổ đau. Khi ca khúc này được cho ra mắt, đã làm điên đảo giới mộ điệu âm nhạc bởi lối chơi chữ, khả năng tư duy cùng phong cách âm nhạc vô cùng mới lạ trong sáng tác của nhạc sĩ Song Ngọc. Tính đến thời điểm hiện tại, dường như chưa có ai, chưa có người nhạc sĩ nào dám khẳng khái mà phê phán đàn bà như thái độ của Song Ngọc, nhưng vẫn tràn đầy yêu thương mà không hề có sự phản cảm nào ở đây cả. Khi kết hợp cùng với chất giọng pha đôi chút Rock của danh ca Elvis Phương, càng tạo nên một chất riêng gì đó cho ca khúc thêm phần khác biệt và đặc trưng. Dù được nhiều ca sĩ, danh ca khác trình bày, nhưng thành công nhất vẫn là danh ca Elvis Phương.

Cùng lắng nghe ca khúc “ĐÀN BÀ” đã một thời làm mưa làm gió trong dòng nhạc Vàng, được người người đón nhận.

https://www.youtube.com/watch?v=d5JCQXzP6-o

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Elvis Phương trình bày.

“Đã từ lâu tôi vẫn thường trong bóng đêm

Mang nỗi buồn không biết tên

Tôi đã thầm thề mây hẹn gió.

Tôi muốn lánh xa chuyện đời

Tôi muốn quên đi loài người

Tôi ước mơ trong cuộc đời không có đàn bà….”

Có lẽ khi đã trải qua quá nhiều chuyện, tác giả đã tự rút ra cho bản thân mình một bài học về cuộc đời, về những người phụ nữ quanh họ. Chứng kiến biết bao cặp tình nhân vừa yêu đó, nhưng hôm sau cô nàng lại lạnh lùng quay gót, bỏ lại chàng trai với một trái tim toàn là vết thương.

Từ rất lâu rồi, tận sâu trong thâm tâm của tác giả luôn cảm thấy chơi vơi, luôn cảm giác buồn tủi, mỗi đêm về lại mang trong mình một nỗi buồn không tên. Song Ngọc tự thề nguyện, mong muốn tránh xa cõi trần gian đầy khổ lụy này, muốn tránh xa lòng người hiểm ác và phải chi trên đời này đừng có phụ nữ, đừng có những tác nhân mềm nơi trái tim làm đàn ông phải tổn thương. Dính đến đàn bà thì chỉ toàn là vết thương, toàn là nỗi buồn không biết tên và cũng chẳng thể nói thành lời.

Bấm vào hình để nghe ca khúc do Bằng Kiều, Quang Dũng, Don Hồ, Trần Thái Hòa, Đan Nguyên, Đình Bảo, Thiên Tôn trình bày.

“…Bỗng một hôm tôi với người quen biết nhau

Tôi nghĩ tình chỉ thế thôi

Đầu biết lòng thầm mang niềm nhớ.

Tôi muốn lánh nhưng lại tìm

Tôi muốn quên nhớ càng nhiều

Tôi muốn xa nhưng lại gần hỡi đàn bà ơi….”

Có lẽ, bản thân ông đã từng chứng kiến cảnh tượng khiến người ta phải nao lòng. Một hôm, hai con người vô tình quen biết nhau rồi dần dần yêu nhau, nhưng đến một hôm không báo trước, người con gái ấy đã dứt khoát rời xa chàng trai mà không câu từ biệt…..Song Ngọc đang thay lời cho chàng trai ấy, chỉ biết ngậm đắng nuốt cay nhìn tình cảm đôi ta chỉ có thế, đến và đi như một giấc mộng.

Khi yêu thì sẽ luôn có kỷ niệm, khi xa sẽ giữ mãi niềm nhớ, nhưng biết phải làm sao đây? Biết yêu là sẽ đau nhưng vẫn đâm đầu vào như con thiêu thân tìm “chết”, lòng thì “muốn lánh nhưng lại tìm,…muốn quên nhớ càng nhiều,….muốn xa nhưng lại gần….” – Người con trai ấy chỉ biết thốt lên từng lời đau đớn mà thôi…. 

“….Ôi đàn bà là những niềm đau

hay đàn bà là ngọc ngà trăng sao

Ôi đàn bà lại là con dao làm tim nhỏ máu.

Ôi đàn bà dịu ngọt đêm qua

Hay đàn bà lạnh lùng hôm nay

Ôi đàn bà là vần thơ say

Khúc nhạc chua cay….” 

Khi đối diện với chuyện tình cảm đôi lứa, người con trai sẽ chợt nhận ra rằng…..ĐÀN BÀ chính là hai thái cực trái chiều nhau, vừa hút nhau nhưng cũng lại đẩy nhau. Đôi khi đàn bà là những vì sao lung linh trên bầu trời, là “ngọc ngà trăng sao”, là “dịu ngọt đêm qua”, là “vần thơ” làm say đắm lòng người. Nhưng lại có những lúc đàn bà như một con dao hai lưỡi đụng vào là chảy máu từng đợt, làm tim chàng trai như bị xé tan nhỏ máu từng giọt, sự lạnh lùng của người con gái như ngàn tảng băng đè nặng lên chàng trai không cách nào thoát ra được. Có thể nói ĐÀN BÀ như một liều kịch độc ngọt ngào, làm ta chết dần chết mòn, nhưng ta lại chẳng thể nào ngừng uống. Vừa khiến ta nghiện, nhưng cũng vừa khiến ta say mê.

Bấm vào hình để nghe ca khúc được thể hiện bởi ca sĩ Nguyễn Hưng.

“…Vĩnh biệt nhau thương chút tình nơi xứ xa

Tôi biết rồi em sẽ quên

Muôn kiếp buồn mình tôi sầu nhớ

Em đã đến như huyền thoại

Em đã đi không một lời

Ôi thế nhân, ôi cuộc đời hỡi đàn bà ơi.”

Người đành lòng thế sao? Người nỡ nào quên đi chuyện tình của đôi ta, nỡ nào xóa bỏ từng kỷ niệm ta đã từng vun vén. Giây phút vĩnh biệt nhau, chàng trai biết rằng, chuyện tình cảm này giờ chỉ còn là đơn phương thôi, người con gái thì chắc sẽ quên thôi, còn riêng chàng trai sẽ luôn ghi nhớ, khắc cốt ghi tâm. Em đến như một huyền thoại sưởi ấm cõi lòng của kẻ tha hương, nhưng cũng rời đi vô cùng lạnh lùng không một câu tạm biệt, chẳng một câu hẹn gặp lại nhau dù chỉ là vô tình. Than ôi, thế gian, tình là chi, đàn bà là gì?

Trên cõi trần thế này, chỉ có người tình mới có thể khiến ta yêu thương một cách cuồng nhiệt, yêu đến vết thương chồng chất, yêu đến mức khổ lụy đầy người. Và cũng chỉ có tình nhân mới có thể khiến ta si mê bởi những cảm xúc yêu hận, thương ghét đang xen, mang ta trải qua nhiều cung bậc cảm xúc trong cõi đời này. Người tình vừa là thiên thần soi sáng trái tim ta, nhưng cũng đồng thời là ác quỷ cấu xé tim ta thành từng chút một. Chua xót, đau thương, tình đưa ta vào cõi mộng mơ của thiên đàng, rồi lại nhẫn tâm quăng ta vào vực sâu vạn trượng nơi địa ngục trần gian. Yêu thương chưa chắc khiến ta nhớ mãi, nhưng khổ đau, chua xót sẽ để ta ghi tạc vào tim.

Trích lời bài hát Đàn Bà do nhạc sĩ Song Ngọc sáng tác:

Đã từ lâu tôi vẫn thường trong bóng đêm
Mang nỗi buồn không biết tên
Tôi đã thầm thề mây hẹn gió.
Tôi muốn lánh xa chuyện đời
Tôi muốn quên đi loài người
Tôi ước mơ trong cuộc đời không có đàn bà.

Bỗng một hôm tôi với người quen biết nhau
Tôi nghĩ tình chỉ thế thôi
Đầu biết lòng thầm mang niềm nhớ.
Tôi muốn lánh nhưng lại tìm
Tôi muốn quên nhớ càng nhiều
Tôi muốn xa nhưng lại gần hỡi đàn bà ơi.

ĐK
Ôi đàn bà là những niềm đau
hay đàn bà là ngọc ngà trăng sao
Ôi đàn bà lại là con dao làm tim nhỏ máu.
Ôi đàn bà dịu ngọt đêm qua
Hay đàn bà lạnh lùng hôm nay
Ôi đàn bà là vần thơ say
Khúc nhạc chua cay.

Vĩnh biệt nhau thương chút tình nơi xứ xa
Tôi biết rồi em sẽ quên
Muôn kiếp buồn mình tôi sầu nhớ
Em đã đến như huyền thoại
Em đã đi không một lời
Ôi thế nhân, ôi cuộc đời hỡi đàn bà ơi.

Viết một bình luận