Ca khúc “Giáng Ngọc” từng một thời làm mưa làm gió vào những năm đầu thập niên 70

Những độc giả yêu âm nhạc, yêu những bản tình ca của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên chắc hẳn không còn xa lạ gì với ca khúc “Giáng Ngọc” từng một thời làm mưa làm gió vào những năm đầu thập niên 70 và cho đến ngày nay ca khúc này vẫn còn được rất nhiều người yêu thích, nhiều ca sĩ nổi tiếng cũng chọn “ Giáng Ngọc” để trình diễn trên các sân khấu lớn. Bài hát như diễn tả tâm trạng của một chàng trai trẻ thương thầm một cô gái với vẻ đẹp kiêu sa, đài các. Đó là một mối tình ngây thơ, rụt rè thuở mới biết yêu. Mặc dù say đắm nàng là thế nhưng chàng thanh niên vẫn ý thức được rằng, mối tình đơn phương của mình sẽ không đi đến đâu nên đành ngậm ngùi chấp nhận. Với những ca từ diễn tả tình cảm một cách nhẹ nhàng, buồn nhưng không ủy mị, bi đát, tất cả đều được thể hiện bằng sự trau chuốt từ nốt nhạc đến lời ca. Thế nên bản tình ca “ Giáng Ngọc” đã dễ dàng đi sâu vào lòng người và để lại những dấu ấn không dễ mờ phai.

Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên

Cơ duyên để sáng tác nên bài hát “Giáng Ngọc”, đó là cuộc gặp gỡ của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên với người con gái sở hữu một nét đẹp vô cùng kiêu sa và lãng mạn. Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên từng chia sẻ câu chuyện của mình như sau: “Ngày đó cô là một nữ sinh của trường trung học nổi tiếng ở Sàigòn là Trưng Vương, còn tôi là một anh sinh viên lang thang ở trường đại học. Cô là nguồn cảm hứng cho tôi viết bài ‘Dấu Tình Sầu’ và dĩ nhiên là cả bài ‘Giáng Ngọc’. Đã nhiều năm trôi qua, tất cả đã đi vào quên lãng, nhưng bàn tay, mái tóc và dáng người đó đã cho tôi niềm cảm hứng để viết bài hát với những câu “bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa, vẫn tóc mây bay má môi hồng thắm…””

Được biết cô gái ấy tên là Minh Ngọc, vóc dáng ngọc ngà, uyển chuyển của cô đã làm cho chàng nhạc sĩ trẻ ngày ấy say mê. Tên bài hát là “Giáng Ngọc” có lẽ là một cách dùng từ của ông, “giáng” trong từ “giáng trần”, là một cách ẩn dụ gợi đến hình tượng của một cô gái có nét đẹp kiêu sa, diễm lệ như một nàng tiên nữ giáng trần.

Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa
Vẫn tóc mây bay má môi hồng thắm
Gót bước nhẹ vương ý thơ
Tình yêu nào vương mắt ngọc
Mơ ước vẫn chưa phai nhòa

Ngay từ những câu hát đầu tiên người nhạc sĩ si tình đã cho khán thính giả thấy được vẻ đẹp của người con gái làm ông xao xuyến, rung động. Đó là người con gái có mái tóc mây, má môi hồng thắm, đôi mắt như ngọc ngà, gót sen bước nhẹ tựa ý thơ, nhẹ nhàng, thanh thoát và vẻ kiêu sa, thoát tục của nàng toát ra cả từ bàn tay năm ngón kia gợi nên những “mơ ước” thầm kín trong trái tim đang thổn thức của chàng nhạc sĩ trẻ lúc bấy giờ.

Và một lần thôi xin mắt em cay
Xin hết đi hoang những chiều buồn say
Và xin rằng mưa vẫn bay
Tình yêu nầy dâng mắt ngọc
Son phấn xin đừng ướt mi …

Trong cơn mộng ước của kẻ si tình, bóng dáng người thiếu nữ xinh như mộng kia luôn hiển hiện trong tâm trí. Để rồi chỉ ước một điều mong manh “Và một lần thôi xin mắt em cay”để ta có thể biết được rằng nàng đang buồn sầu, cần một bờ vai chở che. Để ta có thể bước đến và lau đi giọt sầu ấy, cho người thấy ta luôn mong chờ và luôn sẵn sàng cho nàng một bờ vai để tựa vào, để nàng biết được tình yêu này dành cho nàng nhiều đến mức nào. Nhưng đó cũng chỉ là mong mỏi trong tâm thức của người nhạc sĩ, còn chàng thì vẫn cứ rụt rè, nhút nhát không dám ngõ lời cùng nàng. Có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được sống đúng với cảm xúc trái tim mình.

Chiều buồn mưa bay, gió lay
Một mình cô đơn bước chân âm thầm
Và tình yêu vẫn nhớ nhung trong lòng
Mộng mơ giăng kín nét môi thiên thần…

Nhạc chiều lang thang rũ say
Từng hạt mưa rơi khóc trên cung đàn
Rượu nồng ai say ngất ngây vì nhớ
Và tình yêu đó xin ngừng bước chân…

Có thể nói, yêu đơn phương là một loại tình yêu khờ dại, say đắm và hoàn mỹ nhất trên đời này bởi vì cảm xúc đó chỉ mình ta có thể thấu hiểu, người được yêu tuy không biết nhưng cũng không thể chối từ. Yêu thầm là cảm giác thích nhưng chẳng dám nói, đau lòng chỉ biết một mình chịu đựng, là “Một mình cô đơn bước chân âm thầm. Và tình yêu vẫn nhớ nhung trong lòng”. Mối tình thầm lặng này như một cơn sóng ngầm, người ngoài thì thấy thật tĩnh lặng, chỉ có ta mới biết bên trong đang điên cuồng gào thét. Là những nỗi nhớ triền miên, day dứt, tâm can cuộn trào “Rượu nồng ai say ngất ngây vì nhớ”. Ta đắm chìm trong mớ cảm xúc hỗn độn giữa chua xót và tủi thân “Từng hạt mưa rơi khóc trên cung đàn, hạt mưa đang rơi trên cung đàn, hay chính nước mắt ta rơi do chua xót cho mối tình thầm lặng.

Lặng nghe xa vắng nghe tiếng cô liêu
Tôi vẫn đi hoang những chiều buồn say
Tình yêu đành thôi ước mơ
Tìm quên bằng men ý nhạc,
Duyên ước xin đành kiếp sau…

Nhưng tình yêu đó xin dừng ở đây thôi, một chút nhớ một chút thương, một chút dại khờ thầm mến. Ta chợt tỉnh cơn mơ, thoát ra những cơn mộng mị, ta biết rằng đó chỉ là mộng ước xa vời, đó là tình yêu ngoài tầm tay với. Cho nên cách tốt nhất là khép lại mọi cảm xúc về chuyện tình đã qua và duyên ước này xin đành để kiếp sau. Tìm quên những tháng ngày thương nhớ bằng “men ý nhạc”, là tiếp tục chuỗi ngày “đi hoang những chiều buồn say”. Dù quên bằng cách nào, chấp nhận hoàn cảnh và dứt bỏ đoạn tình cảm ra sao thì trong lòng vẫn đau đáu một vết thương lòng. Có lẽ sẽ quên nhưng sẽ còn rất lâu nữa, mối tình này xin chôn giấu tận sâu vào góc khuất tâm hồn và hẹn kiếp sau ta tiếp tục mối duyên ước…

Khi đoạn tình một phía kết thúc, là thời khắc mỗi người cần nhớ thời gian của bạn là vô cùng quý giá. Hãy khép lại mọi cảm xúc về chuyện tình đã qua và vẽ một con đường mới cho riêng mình. Rồi sẽ có một người yêu bạn như cách bạn từng hết lòng cho tình yêu.

Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa
Vẫn tóc mây bay má môi hồng thắm
Gót bước nhẹ vương ý thơ
Tình yêu nào vương mắt ngọc
Mơ ước vẫn chưa phai nhòa

Và một lần thôi xin mắt em cay
Xin hết đi hoang những chiều buồn say
Và xin rằng mưa vẫn bay
Tình yêu nầy dâng mắt ngọc
Son phấn xin đừng ướt mi …

Chiều buồn mưa bay, gió lay
Một mình cô đơn bước chân âm thầm
Và tình yêu vẫn nhớ nhung trong lòng
Mộng mơ giăng kín nét môi thiên thần…

Nhạc chiều lang thang rũ say
Từng hạt mưa rơi khóc trên cung đàn
Rượu nồng ai say ngất ngây vì nhớ
Và tình yêu đó xin ngừng bước chân…

Lặng nghe xa vắng nghe tiếng cô liêu
Tôi vẫn đi hoang những chiều buồn say
Tình yêu đành thôi ước mơ
Tìm quên bằng men ý nhạc,
Duyên ước xin đành kiếp sau…

Viết một bình luận