Bắt đầu là hạnh phúc, Kết thúc là khổ đau – “Như Một Cơn Mê” (Tuấn Hải)

“Như một cơn mê” là một trong số sáng tác đặc biệt nhất của nhạc sĩ Tuấn Hải dưới bút danh Lê Kim Khánh kể về một người bạn thân của nhạc sĩ Tuấn Hải không có được một tình yêu trọn vẹn, Nhạc sĩ đã được cô gái trút bầu tâm sự kể về những kí ức, những niềm vui – hạnh phúc hay khổ đau đã trải qua trong mối tình của cô. Ca khúc “Như một cơn mê” chính là ca khúc được viết riêng cho tâm trạng đau buồn sâu sắc sau khi chia tay của cả hai người khi nhắc lại quá khứ đã qua, nơi đã từng có những khoảnh khắc hạnh phúc nhất của tình yêu, từ lúc bắt đầu quen biết gặp gỡ cho đến lúc tình cảm dâng trào hạnh phúc nhất, cuối cùng là sự chia xa chỉ còn lại những nỗi nhớ và niềm đau thương cứ day dứt mãi. Cuộc tình ấy như một cơn mê, hạnh phúc hay vui buồn đi qua để lại chỉ còn niềm đau.

Nhạc sĩ Tuấn Hải và vợ

Nhạc sĩ Tuấn Hải sinh năm 1939 tại Hải Phòng, tên thật của ông là Lê Xuân Nghị. Ông có một niềm đam mê âm nhạc từ tấm bé. Ông vào Sài Gòn năm 1954, những năm tháng sau đó ông có cơ hội được trau dồi và học nhạc cùng với hai nhạc sĩ nữa là Văn Phụng và Võ Đức Tuyết. Ông là nhạc sĩ nhạc vàng, là tác giả của một số tác phẩm đình đám như 100%, Cơn Mê Tình Ái, Phượng Buồn, Lời Con Xin Chúa,….Ông thường sử dụng bút hiệu là Tuấn Hải, Lê Kim Khánh (tên con trai của ông) và Song Kim (tên lót của con ông) và bút danh Song Kim (tên lót của con ông).

Năm 1961 ông còn được tuyển chọn vào làm việc ở đài phát thanh Sài Gòn. Ông đã tham gia sinh hoạt âm nhạc tại các ban nhạc Văn Phụng và Nhật Bằng. Ông cũng là một trong những chuyên viên âm thanh của đài tiếng nói quân đội Việt Nam Cộng Hòa. Trong quãng thời gian ấy ông còn được nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông – giám đốc hãng nhạc, giao cho việc phụ trách kỹ thuật âm thanh của hãng nhạc continental và hãng nhạc xanh. Nhạc sĩ Tuấn Hải nhận được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi sáng tác được tổ chức bởi các cơ quan như: Văn Hóa Vụ, Tuyên Uý Phật Giáo, Phòng Vệ Dân Sự, Dân Vệ Đoàn, bộ Thông tin và bộ Tư lệnh Cảnh Sát Quốc Gia. Ngoài ra ông còn đạt được giải nhất với sáng tác “Mừng ngày Quân Lực” ở cuộc thi sáng tác toàn quốc 1965, do Tổng cục Chiến tranh chính trị, Bộ Tổng Tham mưu Quân lực Việt Nam Cộng Hòa tổ chức.

“…Ngày xưa lúc chưa quen anh em nào có buồn
Từ ngày gặp nhau thấy sao trong lòng vấn vương
Nhiều đêm suy nghĩ miên man, rồi anh mơ mộng xa xăm
Mới hay trong lòng mình đang nhớ mong…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Giao Linh trình bày.

Mở đầu ca khúc “Như một cơn mê” của nhạc sĩ Tuấn Hải, những nỗi nhớ lúc mới gặp gỡ là lúc chỉ chưa đặt cược trái tim vào cuộc tình nên “nào có buồn”. Kể từ khi trong một người thì “lòng vấn vương”, hằng đêm lại suy tư “suy nghĩ miên man”, còn một người thì “mơ mộng xa xăm”, đó chính là thứ cảm xúc thật lòng “đang nhớ mong”, tự hỏi mình đang nhớ ai. Đó là tâm trạng luyến lưu của hai người sau lần gặp gỡ khi đã biết buồn, thương nhớ nhau, biết nghĩ về nhau.

“…Rằng em vẫn ghi tâm câu anh thường nhắc nhiều
Dù ngàn năm sau vẫn không quên người đã yêu
Tình cho đâu kể bao nhiêu, dù mai sau đời cô liêu
Chỉ mong sao làm đẹp lòng người yêu…”

Em sẽ mãi ghi nhớ những lời anh thường nhắc nhiều với em để khẳng định tình yêu của chúng ta rằng “dù ngàn năm sau vẫn không quên người đã yêu” như một lời hẹn ước của đôi ta thuở mặn nồng. Đối với anh, khi yêu là cho đi rất nhiều cho dù mai sau đời mình vẫn cô liêu, dẫu biết rằng một khi đã yêu là nguyện trao hết những điều hạnh phúc nhất, những cảm xúc chân thật nhất cho người mình thương chỉ mong làm đẹp lòng người mình yêu.

“…Khi yêu ai mà ngờ đâu
Trái yêu đương trăm u sầu ngàn thương đau
Tình yêu nhận có bao nhiêu
Nhưng cho cho rất nhiều thành đời mình vẫn cô liêu…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Chế Linh & Hương Lan trình bày.

Ngầm hiểu như là một lời oán trách của hai người dành cho nhau, khi một người muốn cho đi tình cảm của mình, nhưng người kia chỉ nhận được những niềm đau và sầu thương. Dẫu cho tình yêu đôi ta giờ chỉ còn là quá khứ, trái tim lẻ loi, đơn côi thì anh vẫn yêu em rất nhiều nhưng “đời mình vẫn cô liêu”. Nào có ai hay những ngày hạnh phúc nay toàn thương đau u sầu anh ơi.

“…Người ơi thế gian mấy ai đã học chữ ngờ
Tình đời đổi thay cũng như khi trời nắng mưa
Đời ai sao chẳng đi qua, tình yêu như một cơn mê
Phút vui qua rồi ngày buồn dài đi…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Phi Nhung trình bày.

Những ngày tháng hạnh phúc cũng đã qua, chỉ còn lại những nỗi đau khắc khoải khôn nguôi, dẫu biết là đã từng có một tình yêu mặn nồng đến thế, những hẹn ước tưởng chừng như sẽ bên nhau mãi mãi, mặc cho tình yêu đã nói hết nhưng “người ơi thế gian mấy ai đã học chữ ngờ”. Ai rồi cũng sẽ phải trải qua những cơn mê rằng “tình đời đổi thay cũng như khi trời nắng mưa”. Cuộc sống là vậy, tình yêu cũng là vậy, là những ngày tháng hạnh phúc, mặn nồng, tay trong tay cùng nhau trải qua những sóng gió của cuộc đời, vượt qua những khó khăn, là cho đi hết tình cảm của mình mà không hề toan tính chỉ cần đối phương luôn hạnh phúc. Đời ai sao chẳng đi qua khi tình yêu như một cơn mê. Tiệc nào rồi cũng sẽ tàn, phút vui qua rồi ngày buồn dài đi….

Khi trái tim bạn đã thật sự mở cửa, bắt đầu biết thương nhớ một người, biết hờn giận khi chẳng được quan tâm, biết mơ mộng xa xăm về những ngày hạnh phúc phúc. Trao cho nhau những tình cảm sâu đậm nhất, chân thật nhất, cảm xúc nhất. Đến khi có thể ở bên nhau rồi, lại trao nhau những lời thề non hẹn biển, những cảm xúc hạnh phúc nhất, càng hạnh phúc rồi lại càng đau khổ và rồi niềm đau cứ lấn át trái tim cô đơn. Tình yêu đơn giản nhưng phức tạp như một cơn mê, tan rồi hợp – hợp rồi tan khi cả hai cùng hết lòng gìn giữ cho đến khi kiệt sức để cho tình yêu tan vào dĩ vãng. Tình yêu mong manh dễ vỡ không ai ngờ…

Ca khúc “Như một cơn mê” của nhạc sĩ Tuấn Hải là một sáng tác kể lại một câu chuyện tình buồn với những ca từ sâu sắc, để lại cho người nghe những mạch cảm xúc cảm thông, thấu hiểu cho mối tình đẹp như mơ của đôi nam nữ. Ai rồi cũng sẽ có lúc vấp ngã trước những mối tình tưởng chừng như sẽ là mãi mãi, bên nhau đến hết cuộc đời. Chính vì thế mà nỗi đau càng thêm khắc khoải hơn, nhớ thương càng nhiều hơn, khó có thể quên đi được chuyện tình dĩ vãng ngày nào.

Trích lời bài hát Như Một Cơn Mê:

Ngày xưa lúc chưa quen anh em nào có buồn
Từ ngày gặp nhau thấy sao trong lòng vấn vương
Nhiều đêm suy nghĩ miên man, rồi anh mơ mộng xa xăm
Mới hay trong lòng mình đang nhớ mong

Rằng em vẫn ghi tâm câu anh thường nhắt nhiều
Dù ngàn năm sau vẫn không quên người đã yêu
Tình cho đâu kể bao nhiêu, dù mai sau đời cô liêu
Chỉ mong sao làm đẹp lòng người yêu

ĐK:
Khi yêu ai mà ngờ đâu
Trái yêu đương trăm u sầu ngàn thương đau
Tình yêu nhận có bao nhiêu
Nhưng cho cho rất nhiều thành đời mình vẫn cô liêu

Người ơi thế gian mấy ai đã học chữ ngờ
Tình đời đổi thay cũng như khi trời nắng mưa
Đời ai sao chẳng đi qua, tình yêu như một cơn mê
Phút vui qua rồi ngày buồn dài đi

Viết một bình luận